Thứ Bảy, 9 tháng 7, 2022

[Chuyện dài 1 tập] Chuyện ở làng đại học

Vừa qua ngày mới, trong màn đêm đen như mực ở Làng Đại học nằm ở ngoại ô thành phố, Trường, sinh viên năm 2 ngành quản lý, đi khe khẽ và rén rút bên kí túc xá nữ. Hắn dừng lại ở trước một phòng kí túc xá mà hắn đã toan tính sẵn, cậy khoá bằng chiếc kẹp giấy như hắn đã làm bao lần trước đây, rồi lẳng lặng đi vào.

Chỉ trong vài động tác, hắn cởi áo rồi dùng áo của mình trói Uyên, cô gái mà hắn đã lăm le được 2 tuần. Bất thình lình quá Uyên chỉ biết ú ớ. Hắn xé áo ngủ của Uyên, rồi dùng tay lột quần cô bé 19 tuổi. Uyên nằm sợ hãi trong bộ nội y ngủ xanh đen, biết điều gì sắp đến.

Rồi hắn cởi nốt chiếc quần lót của cô, định giở trò thú tính. Nhưng bất thình lình, cánh cửa phòng mở toang, và đứng trước hắn là 20, không, gần 30 nữ sinh của trường.

"Cái...cái gì đây" - hắn giật mình la lên

"Mày hiếp dâm hơn chục đứa suốt mấy tháng nay. Ai cũng đoán được nhưng không có bằng chứng. Mấy tuần nay để ý mày hay lăm le con Uyên, bọn tao đã khuyên được nó chịu làm mồi. Giờ mày chết rồi nhé." - con Ngọc Minh, một trong những đứa vừa xinh vừa đanh đá nhất truờng, giải thích.

"Không...để tôi giải thích" - hắn chối tội

Nhưng hắn chưa kịp làm gì thì đã bị 20 cô gái đến gần, đánh cho hắn nằm vật ra đất, rồi trói hắn lại. Hắn ngồi đó, không cử động được, thở hổn hển:

"Các người...các người làm gì..."

"Báo công an chứ làm gì" - Ngọc Minh nói nhẹ nhàng

"Không, tôi biết lỗi rồi, tha cho tôi" - Trường van xin

"Hiếp dâm hơn chục đứa, ngồi tù 40 năm là ít, bay nhỉ? Giờ nó 20, đến lúc nó ra tù nó đến tuổi nghỉ hưu bà nó rồi. Coi như cả đời trong tù" - Ngọc Minh nói tiếp

Trường hoảng sợ, nhưng rồi Ngọc Minh nói tiếp:

"Nhưng may cho mày, là bọn tao thương mày, nên sẽ cho mày một cơ hội."

"Cơ hội? Cơ hội gì?" - Trường mừng như bắt được vàng

"Để mày không thể làm hại ai nữa, từ nay trong trường mày sẽ sống như một nữ sinh. Cũng để mày biết cảm giác của nữ sinh là như thế nào."

Ngọc Minh rút ra một bộ ngực giả, làm bằng si li côn, rồi lấy keo dán sắt và các loại băng keo, dán thật chặt vào ngực của Trường. Trường rên lên ú ớ, nhưng Ngọc Minh nói "ngoan đi, cái này khó cởi ra, nhưng không phải là không thể. Ngoan thì đến lúc tốt nghiệp bọn tao cởi cho."

Sau đó, Ngọc Minh rút ra nhiều bộ áo lót trắng, tóc giả, trang điểm, giày cao gót, và đồng phục. "Lúc nào đi học, cũng phải mặc đầy đủ. Thứ 2 mới có tiết, cuối tuần này, sẽ có người đến phòng kí túc xá của mày dạy cho mày cách ăn mặc, cách chuẩn bị. Từ thứ 2 trở đi, mày sẽ đi học trong bộ dạng này, hiểu chưa?"

Trường gật đầu, hắn biết hắn không có lựa chọn khác.

"À còn nữa, mày không phải đi tù, nhưng có đứa phải đi tù" - Ngọc Minh nói

"Ai...ai đi tù" - hắn ngơ ngác hỏi

Ngọc Minh nhìn và chỉ thằng vào phần kín của hắn, nói: "Đứa nào gây án, thì đứa đó đi tù"

Ngọc Minh rút ra nhiều chiếc quần lót nữ, trong tay thì cầm chính cái quần lót xanh đen của Uyên mà hắn vừa lột ra:

"Đây là xì líp nữ, đều size bé nhất. Từ giờ, 24/7, mày phải mặc quần lót nữ. Nó sẽ khó chịu, nhưng con cu mày không có quyền được tự do nữa. Con cu mày từ giờ sẽ luôn cảm thấy khó thở, luôn cảm thấy chiếc quần lót nữ. Đó là án tù của nó."

Ngọc Minh lấy tay luồn chiếc quần lót nữ vào cho hắn. Đúng là chiếc quần lót nữ bé tẹo, khó khắn lắm mới nhét vừa cả cái phần kín của hắn vào. 

"Mai sẽ có người đến chỉ cho mày phần còn lại, giờ thì cút".

Sợ quá, vừa được cởi trói, hắn bỏ chạy ngay. Hắn vượt qua sân trường chỉ mặc chiếc quần lót nữ của Uyên mà hắn vừa định xâm hại. Đến khu kí túc xá nam, rồi chạy vào phòng, hắn thở phào khi chưa ai thấy hắn chạy trong màn đêm. Mặc đồ con gái đi học thì nhục thật, nhưng so với ngồi tù mọt gông, hắn nghĩ hắn còn may mắn lắm.

Trong khi ở bên kia khu kí túc xá, Ngọc Minh và các cô gái mỉm cười, tính đến bước tiếp theo của kế hoạch trả thù tên hiếp dâm.

-----------------------

Sáng thứ 2 tỉnh dậy, Trường biết hôm nay là ngày gì. Hắn đã dành cả cuối tuần học cách ăn mặc như một nữ sinh. Hôm nay đầu tuần thứ 2 là ngày đồng phục áo dài. Hắn thở dài rồi cởi bỏ bộ đồ ngủ, đứng trong phòng một mình trong chiếc quần lót nữ và bộ ngực giả đã được gắn chặt trên người gã.

Hắn lấy một chiếc áo lót trắng, kéo qua hai vai, rồi dùng tay kẹp phần sau lại như hắn đã được tập. Mặc áo dài trắng thì cũng phải áo lót trắng, hắn nghĩ, như đã được dạy. Hắn đội tóc giả lên, trang điểm nhẹ, rồi mặc áo lá, cài áo dài, mặc quần, đi guốc, rồi đến trường.

Đến khuôn viên trường, hắn cúi gầm mặt hy vọng không ai nhận ra hắn. Nhưng rồi hắn nghe tiếng Ngọc Minh la lớn: "Thằng hiếp dâm đến trường rồi tụi bay."

Thì ra cả trường đã nghe tin về hắn và về hình phạt mà hắn đang nhận. Tất cả đứa con gái trong trường nhìn hắn với một vẻ khinh bỉ, chửi hắn, bảo hắn đáng lắm cho hành vi hiếp dâm của mình. Mấy thằng con trai cũng không ưa gì hắn, nhưng cũng có vài đứa trầm trồ: "Ủa sao nó xinh vậy ta..."

Hắn lặng lẽ không nói gì, "im lặng là vàng", hắn nghĩ. Hắn vào lớp, những giảng đường toàn 200, 300 học sinh, nên các giáo viên không tài nào nhận ra hắn là trai giả gái. Hắn cứ ngồi đó một mình cả ngày, cố gắng tiếp thu được gì thì tiếp thu, quên đi việc hắn đang là con gái.

Rồi chuông báo hiệu hết giờ học cũng reo. Hắn lẳng lặng cất đồ vào cặp rồi đi về. Tuy nhiên, hắn vừa bước xuống khuôn viên sân trường thì cả trường lại gần nhìn hắn. Đứa nào chưa biết lúc sáng nay thì trong ngày cũng đã nghe tin rồi. Và ai cũng muốn ra xem hắn mặc đồ nữ sinh trông như thế nào.

Bỗng, có 1 đám con gái, không phải trong đám hôm qua, lại gần hắn. Con Nhi, con Thảo, con Hiền, và một vài con nữa, đến gần hắn. Có vẻ như bọn nó vừa biết chuyện hắn hiếp dâm hơn 10 nữ sinh trong trường, và trong nét mặt của bọn nó là một vẻ giận dữ không kiềm chế được.

"Thằng chó, à nhầm, con đĩ, mày nghĩ mày hiếp dâm con gái nhà lành mà chỉ có nhiêu đây thôi hả?" - con Thảo chửi hắn

"Con Ngọc Minh thương nó rồi." - có đứa đồng ý

"Mà con Ngọc Minh nói là nó phải mặc đồ lót nữ nữa, không biết nó có mặc không" - con Nhi nói

"Kiểm tra không bay?" - con Thảo đề xuất, rồi cả đám gật gù đồng ý

Thế rồi cả đám lại gần, mỗi đứa nắm lấy một chi của hắn. "Cởi áo nó ra" - con Thảo ra lệnh. Cả trường thấy vậy lao vào xem.

Hắn vùng vằng chống cự, vẫn không nói gì, biết rằng hắn càng nói đám côn đồ này sẽ càng giận dữ. Hắn đấm đá đẩy ra, nhưng dù hắn là nam, khoẻ hơn, vẫn không thể lại 5,6 đứa con gái. Hắn nghe tiếng "bóc, bóc, bóc" của các nút áo dài của hắn bung ra, rồi con Nhi và con Thảo mỗi đứa 1 bên, lấy tay lột áo dài của hắn. Hắn đứng đó trong chiếc áo lá, và hắn đã bắt đầu bật khóc.

"Ê nó có mặc áo vú thật kìa tụi bay" - con Thảo nói

"Cởi nốt cái áo lá ra cho tao chụp hình thằng này mặc áo vú coi" - con Nhi nói tiếp


Nước mắt bắt đầu chảy xuống, hắn cảm thấy 2,3 cánh tay chạm vào áo lá của hắn. Vùng vằng nhưng không ích gì, chiếc áo lá của hắn bắt đầu bị vạch xuống, để lộ ra bộ áo ngực trắng và bộ ngực giả của hắn.



Chỉ trong vài động tác nữa, cả bộ ngực và bộ áo lót của hắn bị lộ ra. Con Nhi, con Thảo, và vô vàn đứa học sinh trong trường bắt đầu lấy điện thoại chụp. Và hắn biết hình ảnh hắn mặc áo lót con gái sẽ ở khắp trường và mạng xã hội rồi.


Con Nhi bình luận: "Ê sao vú nó trong bự với thiệt vậy tụi bay. Này là đồ giả của con Ngọc Minh gắn lên hả?"

"Cởi nốt cái áo lót ra đi coi vú giả trong sao tụi bay" - có đứa la lên

"Không, không" - Hắn im lặng cả ngày, nhưng giờ hắn sợ không chịu nổi nữa. Hắn lấy tay ôm chặt bộ ngực của mình. Hắn cảm thấy nút áo lót của mình bị cởi ở đằng sau, dây áo lót hắn bị kéo qua vai. Nhưng hắn bất chất ôm chặt bộ ngực và chiếc áo lót. Hắn sẽ chiến đấu đến cùng để giữ lại tí phẩm giá của mình.


Hắn cảm thấy chiếc áo ngực rơi dần khỏi người mình, nhưng may thay cho gã, bỗng có đứa la lên: "Giám thị tới!" Đám con gái vội vàng bỏ đi, mọi người cũng vờ như chưa thấy gì rồi đi về, để mình hắn ngồi ôm ngực, cố gắng tìm cách mặc lại chiếc áo ngực của mình. Hắn vẫn chảy nước mắt ròng. Giờ hắn đã hiểu thêm đôi chút nỗi khổ của một nàng nữ sinh.

Ngọc Minh không nói gì suốt sự kiện này, chỉ đứng ở một góc cười. Đối với cô, bao nhiêu đây là vẫn chưa đủ.

----------------------------

Lúc hắn về đến kí túc xá trời đã tối. Sau một ngày dài và bị sỉ nhục như thế, hắn không còn sức làm gì nữa, chỉ kịp cởi áo dài, mặc áo ngủ, rồi lăn lên giường. Hắn hy vọng, càng về sau, bọn nó sẽ chán, và không hành hạ hắn nữa.

Chỉ rằng, hắn không ngủ được. Cái quần lót chật làm dương vật hắn cứ vùng vằng đòi thoát, 2 hòn bi của hắn bị ép vào nhau làm hắn cảm thấy đau và khó thở. Lăn qua lăn lại gần 2 tiếng, hắn bất giác cởi chiếc quần lót ra, rồi thiếp đi mất.

Hơn hai giờ sáng, bỗng đèn trong phòng hắn bật lên, hắn bàng hoàng tỉnh dậy. Là Ngọc Minh, và hơn 20 đứa con gái hôm nọ.

"Sao, biết cảm giác con gái bị kẻ gian đột nhập khi ngủ chưa?"

Hắn vẫn im lặng như một thằng câm.

"Đi ngủ mà vẫn mặc áo vú ha. Ừ con gái vú bự, không mặc khó chịu lắm." - Ngọc Minh nói rồi cười khanh khách.

"Có mặc quần lót nữ không?" - Ngọc Minh hỏi tiếp

Chết rồi, hắn cởi ra rồi, hắn nghĩ. Nhưng hắn vẫn không trả lời được gì. "Lột quần nó ra kiểm tra tụi bay" - Ngọc Minh ra lệnh. Chục đứa con gái lại gần, giữ chặt hắn, rồi lột chiếc quần ngủ ra. Dương vật hắn hiện hình trước mặt đám con gái. "NÓ KHÔNG MẶC" - có đứa la lên.

"Tao đã nói là con cu mày phải ngồi tù mà, mày không hiểu à" - Ngọc Minh vừa nói vừa hét lên với hắn

"Nó..nó chật quá...nên cởi ra ngủ tí thôi, trong ngày vẫn mặc mà." - Hắn nói như xin

"Tao báo công an" - Ngọc nói tiếp

"Đừng... Nó chỉ hơi khó chịu thôi. Tôi biết lỗi rồi" - Hắn chỉ thốt được vài chữ

Ngọc Minh nhìn hắn, rồi cười. "Không báo công an nữa, tao tha cho mày"

Có đứa con gái thấy thế liền lấy chiếc quần lót nữ, định mặc vào cho hắn. Ngọc Minh nói: "Không, tha cho nó"

"Tha...tha...thế là từ giờ ngủ không phải mặc quần lót nữ nữa ạ?" - Hắn hỏi

"Không, vẫn mặc chứ. Mặc 24/7, lúc nào cũng mặc." - Ngọc Minh trả lời

"Nhưng tao cũng không muốn mày lúc nào cũng phải chịu khổ." - Ngọc Minh nói tiếp

"Thế là sao... tôi sẽ được mặc quần rộng hơn ư?" - Hắn vẫn chưa hiểu, hỏi tiếp

"Hì hì. Mày thấy đó, lí do mày khó chịu, là bởi vì mày mặc quần được thiết kế cho con gái. Nhưng mày lại đẻ ra là con trai, có một đống thứ ở dưới đó mà con gái không có. Nên là mặc vào bị bó...bị chật."

"Thế nên là, chỉ có một cách để từ giờ mày mặc quần lót nữ không bị khó chịu nữa thôi" - Ngọc Minh vừa nói vừa rút ra một con dao Thái Lan từ phòng bếp của kí túc xá gã.

"Không...không...." - Hắn bàng hoàng, đã hiểu chuyện gì đang xảy ra

"Mày đừng sợ, tao có quen các anh chị dưới phòng Y tế rồi, chỉ nằm viện tí ngày là ra thôi, không có cảm giác gì đâu." - Ngọc Minh nói

"Đằng nào từ giờ mày cũng mặc quần lót nữ rồi, làm thế này đi cho nó thoải mái" - nhiều đứa con gái khác nói chêm vô

"Ừ, làm xong, mày mặc quần lót nữ vô nó sẽ vừa y, vừa xinh. Đằng trước nó phẳng lì, sexy như siêu mẫu vậy" - Ngọc Trinh nói tiếp, cầm con dao lại gần

"Không...không" - hắn vẫn lắp bắp, chảy mồ hôi hột

"Là con gái THẬT TUYỆT" - Ngọc Minh nói, rồi ngồi xuống trước mặt hắn. Cô nàng lấy tay kéo dương vật của hắn ra, rồi bắt đầu cắt.

"KHÔNG...KHÔNG...KHÔNGGGGG" - tiếng la của hắn có thể nghe được rõ hàng trăm mét

KHÔNG...KHÔNG...KHÔNGGGGGG

----------------------------

Hắn tỉnh dậy trong phòng y tế 2 ngày sau. Các y bác sĩ ở đây đã nghe chuyện của hắn, nhưng chẳng ai thương hại gì một thằng hiếp dâm, không chỉ một mà còn là nhiều vụ. Hắn đưa tay sờ soạng và nhìn xuống, thì ra mọi thứ không chỉ là một giấc mơ.

Hắn tắm rửa rồi chuẩn bị đi học. Mặc bộ nội y nữ vào, hắn nhìn vào gương. Chiếc áo lót ôm gọn bộ ngực giả. Chiếc quần lót vừa khít không một tí khó khăn nào. Hắn trông như các người mẫu nội y trên các tiệm tạp hoá. Nói thật ra, bảo hắn đẻ ra là con gái, chắc bây giờ ai cũng tin.

Mặc nốt bộ đồng phục, hắn đi lên trường. Nhìn thấy hắn, Ngọc Minh và nhiều học sinh khác trong trường cười không tả được. "Giờ làm con gái thật rồi ha" - nhiều người nói. Thì ra mọi người đã biết.

Đám con Nhi, con Thảo, lại gần, tự tiện sò mó phần kín của hắn. Sờ một hồi, con Nhi quay qua bảo "con Ngọc Minh không nói xạo thiệt, nó mất cái đó rồi tụi bay"

"Có đứa nào muốn biết cái đó ở đâu không?" - Ngọc Minh nói

"Trời trời, mày giữ lại hả?" - con Nhi hỏi

"Giữ chứ, sấy khô rồi. Cái đó gây đau đớn cho biết bao nữ sinh, giờ nó vô hại trong cái hộp này đây" - Ngọc Minh lấy ra 

"Ê, cho tao coi!" - rồi một đám học sinh bu vào, đòi Ngọc Minh cho xem cái từng là báu vật của hắn

Còn hắn, hắn ngồi vật xuống, từ từ nhận ra phận đời phụ nữ mới của mình.