Minh nhìn quanh giảng đường lớn của sinh viên năm nhất cùng khoá, có mỗi mình anh là nam sinh trong khoá này. Minh cũng không ngạc nhiên lắm, vì vừa là trường Nhân Văn vừa là ngành Tâm Lý Học. Ban đầu anh còn hí hửng tưởng là thế sẽ dễ tìm bạn gái, nhưng học 2 tháng rồi vẫn chưa có tiến triển gì, mấy đứa con gái toàn bồ bịch với mấy đứa con trai bên ngành và trường khác.
Quay qua soạn đồ, Minh để ý thấy Tuyết đang hú hí và mùi mẫn với Trinh. Tuyết là cô bé xinh xắn, trắng trẻo, điệu đà luôn với nét trang điểm nhẹ, sơn móng tay, và đi giày cao gót. Anh để ý cô từ hôm đầu tiên nhập học. Anh còn nhớ thất vọng biết bao nhiêu khi biết được Tuyết lại yêu cô bé Trinh. Trinh mặt mũi không phải là xấu, nhưng thân hình hơi thô và to xác, ăn nói xấc xược, tóm lại là nói đồng tính chẳng có ai ngạc nhiên. Minh tặc lưỡi tiếc, nhưng biết đâu được, có khi nào Tuyết song tính, mai mốt hết cặp với Trinh thì sẽ đến lượt anh, anh thầm nghĩ.
Chuẩn bị bỏ đi, Minh thấy 2 đứa con gái đang bắt đầu hôn nhau, vì giảng viên mới rời khỏi giảng đường. Anh lầm bầm: "Đồ biến thái bê đê"
"Mày vừa nói cái gì đó" - Con Trinh dừng hôn Tuyết, quay qua nhìn thẳng vào Minh
"Tao...tao có nói gì đâu" - Minh nghĩ thầm, chết cha hay nó nghe thấy
"Mày chửi ai biến thái bê đê" - Trinh chất vấn
Minh định chối biến, xin lỗi rồi bỏ đi tránh phiền hà. Nhưng Minh bỗng bắt thấy ánh nhìn của Tuyết. Chẳng nhẽ anh lại tỏ ra yếu đuối trước mặt Tuyết, và trước mặt cả lớp như vậy. Và anh sợ gì con Trinh. Anh hít một hơi cho tự tin, rồi đôi co lại:
"Ở đây ai bê đê thì cả lớp này ai cũng biết, cần gì tao nói"
"À, chứ mày không bê đê chắc" - con Trinh nói lại, giọng đầy khinh bỉ
"Tao...tất nhiên là không rồi"
"Mày nhìn xung quanh đi, xem có thằng đực rựa nào khác ở đây không. Mày không bê đê thì ai bê đê"
"Ăn nói cho cẩn thận nhé" - Minh tức mình, cảm thấy máu dồn lên mặt
"Tao nói thế thì sao, mày định làm gì"
"Đừng để tao phải đánh con gái"
"Á à, mày nghĩ mày đánh được tao?"
"Nếu mày cứ huyên thuyên như vậy thì đừng trách"
"Nghe hay nhờ, ngày mai thứ 7 lên phòng tập của trường oánh nhau không?"
Bỗng Minh im lặng hết vài giây, mấy đứa con gái khác trong lớp thấy vậy cũng tập trung nghe ngóng. Nếu có oánh nhau, chắc chắn bọn nó sẽ không bỏ lỡ rồi.
"Tao nói rồi, tao không đánh con gái" - Minh chần chờ thêm vài giây, rồi trả lời, nhưng Trinh đã kịp cảm thấy cái sợ của Minh
Minh định bỏ đi, thì nghe tiếng Tuyết nói lại:
"Nếu Minh thắng được Trinh, Tuyết sẽ làm bạn gái Minh"
Minh quay lại, không tin vào tai mình.
"Sao, đừng tưởng Tuyết không để ý ánh nhìn của Minh mấy tháng nay. Đừng có chối" - Tuyết nói tiếp
"Ồ hô hô, hay à nha. Tin tao đi, yêu con Tuyết sướng lắm, nó chiều bồ nó lắm" - con Trinh vừa cười vừa nói
Minh cảm thấy rạo rực trong người. "Chiều" Minh ư? Cậu nhỏ của Minh trong quần cũng phấn khích loạn xạ. Không kiềm chế được, Minh nói:
"Vậy được. 2 giờ chiều mai. Phòng tập"
"Khoan! Có đi phải có lại chứ. Mày thua thì sao?" - Trinh hỏi
"Mày muốn gì"
"Ờm, tao muốn mày sống đúng bản chất bê đê, thế nên mày thua thì thứ 2 mặc đồng phục nữ sinh đi học nhé" - Trinh nghĩ nhanh
Minh nghe vậy cũng sợ. Nhưng anh phấn khích quá, cũng không muốn để Tuyết thấy mình sợ, nên chỉ đồng ý một cách nam tính rồi dõng dạc bỏ đi.
----
2 giờ chiều hôm sau, ở phòng tập, Minh bước vào, phải cả 30 đứa con gái khoá Tâm Lý Học đang ở đó, chờ xem cuộc tỉ thí. Tuyết ngồi ở một góc, vẫn quyến rũ như mọi ngày. Còn ở giữa sân đấu là Trinh, đang mặc quần bó và áo ngực thể thao. Đúng là toàn con gái ở đây nên con Trinh cũng chẳng có gì để phải ngượng.
Minh cố gắng bình tĩnh, bước vào sân đấu. Mấy đứa con gái tản ra dọn đường cho Minh vào. Cuối cùng thì anh cũng mặt đối mặt với Trinh.
"Mày tới trễ" - Trinh nói
"Không sao, tao xử mày nhanh thôi, ai nấy đều về nhà sớm" - Minh khích lại
Trinh nhếch mép cười một cách khinh bỉ.
"Giờ luật lệ ra sao" - Minh hỏi
"Dễ lắm, đứa nào bất tỉnh trước thua. Hoặc đứa nào chịu thua trước thì thua."
"Được thôi" - Minh đồng ý
"Không nắm tóc, không chọt mắt. Yên tâm đi, tao sẽ né phần dưới của mày ra" - Trinh cười và chỉ vào phần kín của Minh
"Đồng ý, mất thời gian quá đánh nhau chưa" - Minh chẳng biết nói gì thêm
"Từ từ" - Trinh nói, rồi cô quay qua, lấy 2 cái găng tay đeo vào
"Mày làm gì thế" - Minh hỏi
"Đeo cái này vào chứ không làm mày vỡ hàm thì tao cũng thấy tội nghiệp" - Trinh nói
"À chắc Minh chưa biết, Trinh là tuyển thủ đấm bốc, vô địch đấm bốc nữ cấp 3 toàn thành đấy" - Lúc này, Tuyết mới nói
Minh bần thần. Chết rồi, anh nghĩ, chẳng nhẽ con này nó khoẻ thế thật. Minh định bỏ chạy, nhưng 30 đứa con gái vây quanh sân đấu thì chạy đi đâu. Với cả chẳng nhẽ đến nước này lại mất mặt bỏ chạy. Nghĩ nhanh, anh nghĩ cách dễ nhất để thắng là tấn công phủ đầu, nên anh lao vào, nhắm vào bụng Trinh mà đấm.
Nhưng anh đấm chưa được 3 phát thì Trinh vòng tay qua vai anh, vật anh xuống đất. Đến lượt Trinh liền tay đấm vào phần thân anh. Minh rú lên vài tiếng đau đớn. Còn Trinh chỉ nói:
"Chịu thua đi, tao không muốn làm mày chấn thương"
Nhưng Minh không chịu thua, lợi dụng lúc Trinh đang nói anh đẩy Trinh ra, chồm người bò dậy. Anh đứng lên đi lạng quạng được 3 bước, thì Trinh tóm được anh:
"Chạy đi đâu đó, chưa xong mà" - Trinh lại vật anh xuống đất
Lần này, thay vì đấm vào người, Trinh ngồi xuống và liên tiếp đấm vào mặt Minh. Mỗi pha đấm làm Minh choáng, hoảng loạn, sợ hãi. Anh chẳng còn nhớ đến việc thua phải mặc đồng phục nữ, hay thua thì sẽ mất mặt, hay Tuyết. Anh chỉ biết nếu cứ thế này thêm vài giây nữa thôi thì anh chết mất.
"Tao thua. Tao xin thua. Tha cho tao" - Minh la lên
Trinh cười ha há. Đứng dậy, một chân Trinh để lên người anh, tay đắc thắng.
"Chưa được 2 phút nữa đã thua. Nhớ giao kèo của mình nhé cô bé" - Trinh nói đầy sự ác ý
Đám con gái bỏ đi để Minh nằm đó. Phải hơn 2 tiếng sau, Minh mới đủ sức đứng dậy để bò về phòng kí túc xá của mình.
![]() |
"Nhớ giao kèo của mình nhé cô bé" |
----
Sáng thứ 2 tỉnh dậy, Minh vẫn còn đau đớn từ trận thua hôm thứ 7. Anh biết hôm nay lẽ ra anh phải mặc đồng phục nữ đi học, nhưng có mỗi ngày hôm qua Chủ Nhật anh liệt giường, làm sao anh chuẩn bị kịp. Nhục nhã thay, anh nghĩ anh đành phải lên xin lỗi Trinh, rồi mong nó tha cho mình.
Bỗng có tiếng người gõ cửa, anh mở cửa ra, là Tuyết.
"Chào Minh, sao, chuẩn bị gì cho hôm nay chưa?" - Tuyết hỏi một cách đầy ngây thơ
"Chào..chào Tuyết. Chưa, Minh chưa làm gì hết" - Minh thừa biết Tuyết hỏi chuyện gì
Tuyết mỉm cười một cái điệu đà, rồi tự ý bước vào phòng Minh.
"Biết là Minh không có thời gian chuẩn bị, nên Tuyết mang đồng phục của Tuyết qua cho mượn đây"
Minh nuốt nước bọt, không biết nói gì.
Tuyết nói tiếp:
"Đây là váy nha, áo, giày cao gót, tóc giả Tuyết mượn của bạn, một ít trang điểm. Mấy cái này là đồ của Tuyết, nhưng mà Minh là con trai nhưng không to con lắm, chắc là vừa" - chẳng biết là Tuyết đang giúp hay chửi đểu Minh nữa
"Còn đây là ngực giả, và nội y" - Tuyết vừa nói vừa rút ra một bộ quần áo lót nữ màu đỏ
"Này này" - Minh phản đối - "Tôi chỉ đồng ý đồng phục thôi, ai nói gì về quần áo lót"
"Đâu ai bắt Minh mặc đồ lót nữ đâu. Nhưng Tuyết là người kĩ tính, cái gì nó phải đi theo bộ. Minh không muốn mặc đồ lót nữ thì Tuyết không cho Minh mượn đồng phục đâu"
Minh thở dài.
"Thế thì thôi, Tuyết mang đồ về đi"
"Được thôi. Nhưng mà nói nghe nha, Tuyết thương Minh nên mới sang đây đó. Trinh nói là, hôm nay Minh mà không mặc, lần sau Minh đến lớp Trinh nó tự lột đồ Minh ra rồi mặc đồ cho Minh trước bàn dân thiên hạ đó"
"Cái gì?" - Minh hốt hoảng
"Chào Minh" - Tuyết định mang đồ về, nhưng Minh vội vàng chặn lại
"Khoan...khoan...thôi được rồi Minh mặc đồ lót con gái cũng được. Cũng đâu ai biết"
Tuyết mỉm cười.
Tuyết và Minh bắt đầu bằng việc trang điểm nhẹ, mang tóc giả, rồi tập cho Minh đi cao gót. Xong rồi Tuyết bảo Minh cởi áo ra, để Tuyết gắn ngực giả và cài dây áo lót hộ cho. Minh ngượng chín mặt chả biết nói gì. May thay, Tuyết quay mặt đi để cho Minh tự mặc quần lót nữ và váy và tất chân.
Chiếc quần lót nữ nhỏ của Tuyết có vẻ không đủ sức chứa dương vật của Minh, làm nó cứ lòi chỗ này hở chỗ kia. Minh bối rối, đi lại khó khăn. Thấy vậy, Tuyết bật cười, rồi nói:
"Hay để Tuyết giấu cái đó đi hộ cho"
"Giấu? Giấu là sao" - Minh nói sợ sệt
"Kéo cái đó qua háng, đẩy 2 hòn bi lên trên, rồi dán băng keo chặt lại" - Tuyết giải thích
"Trời, làm cái này có bị vô sinh không ba"
"Làm gì có" - Tuyết bật cười - "Tuỳ Minh à, nếu Minh muốn thì để Tuyết làm cho"
"Tuyết làm? Nghĩa là..." - Minh nghĩ, chẳng nhẽ nó sẽ dùng tay đụng vào cu mình
Tuyết nháy mắt một cái, hiểu ý Minh hỏi gì. Minh cũng không rõ lắm thủ thuật này là gì, nhưng cô bé xinh như Tuyết muốn đụng vào dương vật Minh, Minh không từ chối được.
"Được rồi, vén váy lên" - Tuyết nói
Rồi Tuyết kéo dương vật Minh ra, làm Minh sướng, người Minh bắn lên rồi Minh rên lên vài tiếng. Tuyết chỉ tiếp tục cười không một chút ngại ngùng gì. "Cố gắng bình tĩnh đi bạn" - Tuyết đùa. Chỉ sau vài thao tác, và vài miếng băng keo. Cô đã xong việc.
Vừa đúng giờ, , Tuyết dẫn Minh ra khỏi phòng, đi lên lớp. Không quen với việc đi cao gót, chỉ đi được vài bước Minh ngã ịch xuống.
"Lộ quần xì líp nha bạn gái" - Tuyết cười rồi chỉ vào vùng kín của Minh
Tuyết tự giỡn tự cười được vài giây, rồi lại giỡn tiếp: "Trơn tru phẳng lì như vậy mới là con gái chứ"
![]() |
Trơn tru phẳng lì như vậy mới là con gái chứ |
----
Hôm nay thứ 2 chỉ có tiết sáng, Minh nghĩ là may mắn cho mình. Anh cố gắng với Tuyết đến thật sát giờ vào học. Lúc đến cả lớp có trêu ghẹo Minh, khen cô bé Minh xinh xắn đáng yêu, rồi có vài đứa chụp được mấy tấm hình, nhưng cũng chỉ được vài phút rồi giảng viên vào lớp. Minh trốn ra đằng sau lớp để giảng viên không biết được. Anh thầm nghĩ rằng, có bị chụp hình cũng không phải vấn đề quá lớn, trong bộ dạng này anh trông giống một đứa con gái thật, ai hỏi thì anh chối. Đúng là anh phải cảm ơn Tuyết.
Ngồi trong lớp, anh thầm nghĩ sao con Tuyết nó tốt thế nhỉ. Hay là nó thích mình thật. Nghĩ đến thế anh lại cảm thấy rạo rực. Anh thầm mong ngày này trôi qua thật nhanh, anh sẽ chạy về phòng thay đồ ra, không để đứa nào có dịp trêu ghẹo mình.
Chuông reng báo hiệu hết ngày học. Minh đang thu dọn đồ thì bỗng giảng đường có thêm cả chục, hay cả trăm đứa nữa bước vào. Bỗng con Trinh qua nói với anh:
"Bữa có kể cho mấy đứa ngành khác là hôm nay có con trai giả gái đi học, tụi nó đi sang đây coi cho biết" - Trinh giải thích
Minh hậm hực, nhưng anh chẳng làm gì khác được ngoài thu dọn cho nhanh rồi bỏ đi
"Được sống thật với bản thân thoải mái không mày" - Trinh hỏi đểu tiếp
Nhẽ ra Minh nên bỏ ngoài tai rồi bỏ đi mất, nhưng cái tôi của anh lại hại anh, anh nóng mặt quay lại nói:
"Tại tao bị mày bắt thôi chứ tao không có bê đê" - Minh nói lại
"Ủa vậy hả? Ê tụi bay, bữa tao chỉ kêu nó mặc đồng phục nữ thôi đúng không. Tao đâu có kêu nó mặc quần áo lót con gái, nó tự mặc vậy tao hỏi tụi bay là nó bê đê hay không bê đê"
"Tao...tao đâu có mặc đồ lót con gái" - Minh chối
"Có nguyên cái ngực thế kia mà bảo không mặc, còn trang điểm nữa. Với cả, Tuyết kể cho tao hết sáng nay mày mặc những gì rồi"
Con khốn Tuyết, thì ra nó chẳng yêu thương gì mình, mà nó cố tình đặt bẫy cho mình diện cái bộ mạo này đi học, Minh nghĩ.
"Tao không quan tâm mày nghĩ gì, tao không có mặc" - Minh chối tiếp
"Vậy hả, để coi nha" - bỗng Trinh lại gần, đẩy Minh ngã xuống cái thảm phía trên giảng đường, rồi bắt đầu cởi áo Minh ra
"Á á, con chó chết, mày làm gì vậy, buông tao ra, á" - Minh la làng
"Ê nó la cũng như con đàn bà tụi bay ơi" - Có đứa ngành khác đứng nhìn trêu chọc
"Á, bỏ tao ra" - Minh tiếp tục kêu gào, nhưng chẳng mấy chốc tất cả các nút áo bị bung, lộ ra bộ áo lót của anh
"Ủa sao con trai, không bê đê, mà tự ý đi mặc áo ngực ta" - Trinh vừa hỏi đám học sinh vừa cười, đám học sinh hú hét cười theo
Minh bị nhục quá, định đứng lên, nhưng Trinh lại đẩy cho ngã xuống. Anh không quen đi giày cao gót nên không tài nào tự đứng lên được. Bỗng anh thấy tay của Trinh để lên hông mình, bắt đầu kéo cái váy xuống.
"Không không, đừng lột váy tao. Tao xin mày đừng lột váy tao"
Trinh cười lớn: "Mắc gì tao phải dừng lại"
"Thôi được rồi, tao có mặc quần xì líp con gái, được chưa? Tao xin lỗi, để tao yên đi"
"Hì hì, tao nghe con Tuyết nói, ngoài việc quần lót nữ ra, mày còn một bí mật nhỏ dưới đó nữa"
Tim của Minh như muốn ngừng lại. Anh chẳng biết nói gì, chỉ biết giữ váy. Nhưng Trinh khoẻ hơn. Con bé lột một phát, là chiếc váy của Minh bay khỏi đùi trong tiếng la hét của Minh.
![]() |
Chỉ trong một động tác, Trinh lột váy trong tiếng la hét của Minh |
Tại thời điểm này, Minh biết là đời trai của mình ở trường này đã kết thúc rồi. Có khi cái này lên mạng là bạn bè cấp 3 của anh cũng sẽ biết luôn. Mặc đồng phục nữ anh có thể giải thích là do anh thua kèo, chứ mặc quần lót con gái thì anh không biết phải nói gì với thiên hạ. Những hạt nước mắt nhỏ bắt đầu rơi lên má anh.
Minh chồm choàm ngồi dậy, lúc nào con Trinh quay qua hỏi đám học sinh đang theo dõi: "Tụi bay có để ý thấy gì không"
Chỉ mất vài giây, có đứa con gái trong lớp la to: "Ủa, cu mày đâu Minh"
"Ủa ủa, nó không có cu hả?" - có đứa hỏi thêm vào
"Hay nó có mà nó thiến rồi" - có đứa hỏi thêm
"Trời trời nó không có cu thảo nào nó đàn bà vậy"
Tiếng cười nói vang lên khắp giảng trường. Minh cố gắng biện minh. Nhưng mọi người cười ồn quá chẳng ai nghe được anh. Mà kể cả họ có nghe được, bảo rằng anh tự giấu cu mình đi cũng không nghe đỡ bê đê hơn mấy.
![]() |
"Ủa, cu mày đâu Minh" |
Nhưng con Trinh chưa tha cho Minh, nó lại gần, dùng ngón tay kéo thật mạnh cái quần lót lên. Nó thừa biết là dương vật Minh đang giấu ở giữa háng, nên nó làm vậy sẽ khiến Minh rú lên đầy đau đớn. Nhưng vẻ ngoài thì nó vẫn nói với đám đang theo dõi:
"Không phải là cu nó nhỏ quá không thấy được nha, mà là không có luôn" - Trinh vừa nói vừa cười
![]() |
Không phải là cu nó nhỏ quá không thấy được nha, mà là không có luôn |
Lúc này trong lớp đứa thì đã nằm ra bàn cười, đứa thì ôm bạn, chỉ chỏ vào Minh.
Trinh sau cùng cũng lột được nốt cái áo, để Minh nằm trong bộ đồ lót đỏ. Trinh đưa váy và áo cho Tuyết. Minh thấy vậy vừa nói vừa khóc:
"Khoan, trả cho tôi chứ"
"Ủa, cái này của Tuyết mà. Mày mặc xong hôm nay là hết giao kèo rồi, trả cho Tuyết chứ"
Rồi Trinh và Tuyết để Minh nằm đó. Đám học sinh vây quanh, chụp hình, chửi bới, chê cười thêm chừng 30 phút nữa. Nhưng đến lúc bọn nó bỏ đi thì Minh chẳng biết đi về kí túc xá như thế nào, trên người anh chỉ còn bộ nội y đỏ rực gây đầy chú ý.