Thứ Năm, 9 tháng 11, 2023

[Truyện dài 1 tập] Lại là một tuần mới

Tuần thứ nhất

 "Đùng...đùng...đùng... Xin chào mừng năm học mới ở trường THPT Trạng Quỳnh" - thầy hiệu trưởng dõng dạc tuyên bố

Dưới sân trường nhiều bóng cây, đám học sinh vỗ tay qua loa và chán nản. Thú thực ra, chẳng có đứa nào hào hứng lắm với việc hết kì nghỉ hè. Đứa thì ngáp lên ngáp xuống, đứa thì lén lút bấm điện thoại. Là trường THPT ở tỉnh nhỏ, đa số bọn nó ở đây là bị bắt ép chứ cũng chẳng yêu trường, yêu lớp gì.

Trong số những đứa ngáp ngắn, ngáp dài đó là Công, gã học sinh cá biệt lớp 12C. Đây đã là năm thứ 3 liên tiếp gã không đậu kì thi tốt nghiệp, phải học lại năm lớp 12. Thầy cô ở trường này cũng chẳng quan tâm mấy, đa số chỉ ở đây làm vài năm chờ được bổ nhiệm công tác lên thành phố lớn. Công đã định bỏ học đi học nghề, nhưng gã nghĩ lại, gã cũng có quan tâm bài vở gì đâu. Chủ yếu gã ở đây để kiếm mấy huynh đệ chơi đá banh hoặc đi nhậu, hoặc kiếm các em gái 18 tuổi xinh tươi để hắn quậy phá.

Cả ngày hôm đó, Công gục mặt ngủ trong lớp. Cô giáo viên chủ nhiệm mới cũng chẳng quan tâm. Chỉ gần đến khi hết giờ học, hắn mới ngẩng mặt lên, tìm xem đứa nào dáng vẻ to cao mạnh khoẻ để hắn lập hội đá banh. Đó cũng là lúc hắn nhìn thấy Thư, cô bé mặt ngây thơ nõn nà với thân hình nhỏ bé. Quên đi việc đá banh, vừa reng chuông hết giờ, hắn tiến lại gần Thư như con rắn săn mồi.

"Kìa em, em xinh thế, tối đi uống bia với anh không" - Hắn cưa cẩm

Thư bĩu môi, nhanh tay cất tập vở, rồi định bỏ đi. Nhưng Công níu tay cô bé ở lại:

"Em đi đâu thế, mình chưa nói chuyện xong mà"

Thư đánh cho hắn một cái nhìn khinh bỉ, rồi chửi: "Bớt dê xồm đi thằng cha già"

Hắn nghe thế, cay cú trả lời: "Mày nói gì con phò!"

Thư không muốn gây chuyện, vội vàng bỏ đi. Nhưng Công không buông tha, hắn níu vội, chỉ bấu vào được chiếc quần trong bộ đồng phục thể dục của Thư. Thư cố gắng giật quần để bỏ đi. Thấy níu không nổi, hắn bèn tụt cái quần của cô bé trẻ tuổi xuống, la lên: "Cho xem cái quần xì líp tí nào"

Cô bé giật mình, rồi sững sờ. Chiếc quần lót xanh của cô hiện rõ cho các bạn cùng lớp mới thấy. Cố nín nước mắt, cô chỉ kịp thốt lên vài câu: "Anh...anh...thằng chó!"

"Anh...anh...thằng chó!"

Mấy thằng con trai trong lớp chả kịp cười, vội vàng tranh nhau để nhìn cho được cảnh hiếm. Có đứa vội vàng rút điện thoại ra chụp lại. Công thì khoái chí lắm. Bà cô chủ nhiệm vẫn ngồi ngay đó và chứng kiến hết, nhưng chẳng buồn làm gì, chỉ lẩm bẩm vài câu "trường làng" rồi cũng bỏ đi.

Công quay mặt, định bỏ đi, đinh ninh rằng con bé sẽ bỏ chạy đi như tất cả nữ sinh khác. Nhưng không, con bé nhỏ tí hon kéo quần lên. Lườm về phía Công, rồi nói một câu lạnh như đá:

"Thử làm lại xem"

"Cái gì cơ?" - Công tưởng như nghe nhầm

"Anh thử ra đây làm lại xem"

Công hơi ngạc nhiên, nhưng cũng chẳng sợ gì đứa oắt con đứng thua anh cả 20 phân. 

"Nứng quá thích à, đây làm lại cho" 

Công vừa đặt tay lên quần của Thư, thì anh nhận ngay một cái đùi vào hạ bộ của mình. Hắn chưa kịp kêu đau thì Thư dùng tay choàng qua cổ hắn, rồi kẹp hắn vào người làm cho hắn không thở được.

"Xin lỗi, ngay bây giờ" - Thư nói to

"Mày...mày...mày mới là đứa phải xin lỗi" - Công vừa nói vừa cố hít thở

"Anh thích lột đồ người khác à" - Thư vẫn kẹp cổ Công, còn tay kia, cô để lên ngực cái áo thể dục của Công, rồi trong vài động tác xé nát cái áo. Cô kéo cái áo rách ra khỏi người Công, để cho gã côn đồ 21 tuổi trần như nhộng.

"Mèn đét ơi, sao nó nhỏ khoẻ dữ vậy" - Công thầm nghĩ, nhưng anh vẫn vật lộn qua lại với Thư

Lúc này học sinh các lớp khác đi ngang qua cũng để ý, chui vào lớp 12C xem chuyện gì đang xảy ra. Công hơi ngượng, nhưng không thể để cả trường thấy anh vật nhau thua một con bé nhỏ xíu được.

"Cho anh cơ hội cuối để xin lỗi, không thì đừng trách"

Công không xin lỗi, cố gắng lấy tay, chạm vào quần của Thư, cố gắng cởi ra. Nhưng cô bé đã biết từ lần trước và đã chuẩn bị sẵn.

"Á à, anh thích chơi cởi quần à"

Cô bé dùng tay còn lại đấm vào bụng Công, cho Công ú ớ. Rồi cô dùng tay đó tụt cái quần thể dục của Công xuống. Hắn không buộc quần kĩ nên tụt dễ như ăn kẹo. Đám đông ở đó bần thần, không tin vào mắt mình. Nhưng tất cả mọi người đều không thể quay đi chỗ khác được, dán mắt vào cuộc đánh nhau này.

"Vô học, lười biếng, tụt quần con gái, anh là đàn ông ga lăng quá ha" - Thư chửi

"Anh có chắc anh là đàn ông không? Để coi thử ha"

"Cái gì?...Không...không" - hắn la lên

Chỉ trong một động tác, Thư lột nốt cái quần lót của Công, để cho anh trần truồng trước bàn dân thiên hạ. 

"Chậc chậc, tôi hơi thất vọng, tôi tưởng là tính cách đàn bà như anh thì lột ra còn không thấy con cu chứ. Ai dè cũng có, chỉ là hơi bé tí tẹo thôi"

"Này, tôi...tôi xin lỗi. Buông tôi ra" - Hắn kêu gào nhưng vẫn hết hơi

"Trễ rồi," - Thư nhìn quanh kiếm các bạn nữ trong khối - "có bạn nữ nào ở đây có mang đồ thay, có cái quần xì líp nào cho mình xin tạm được không"

Tâm, một đứa con gái lớp 12B, thích hóng chuyện nên liền đưa cho Thư một cái quần lót ren đen. Thư không cầm lấy, bảo với Tâm:

"Đưa cho nó. Thằng kia, cầm lấy"

Công đành đưa tay ra cầm.

"Mặc vô" - Thư ra lệnh tiếp

"Mặc?...mặc cái này?..."

"Đàn bà thì mặc quần xì líp của đàn bà" - Thư quát

"Không..." - Công phản đối

Thư thấy thế, dùng tay tát liên tiếp vào phần kín của Công. Công muốn rú lên nhưng vẫn đang bị kẹp cổ, không có hơi để mà rú. Sau vài phát, anh đành mặc cái quần lót vô.

"Mày hổ báo cho lắm, nhưng mặc quần lót của con gái thì vừa y, là sao hả thằng kia" - mấy đứa đứng theo dõi đã hết bần thần, đã bắt đầu cười và quay video.

"Anh nghe tôi nói đây, hình phạt của anh, đi về ra chợ mua quần lót cho con gái, mặc cho đủ 1 tuần, rồi tính tiếp, nghe chưa. Anh liệu mà tự giác, để tôi phát hiện ra là không mặc là không xong đâu."

"Thôi...thôi được...buông tôi ra"

Thư cuối cùng cũng buông hắn ra rồi bỏ đi. Đám học sinh đứng coi đứa thì bụm miệng cười, đứa thì cười to, nhưng cũng vãn đi hết. Còn Công, hắn nằm đó trong cái quần lót ren đen, phải cả tiếng sau mới bần thần lại để mà đi về.


Tuần thứ hai

Cả tuần tiếp theo, Công mặc quần lót con gái đi học. Hắn đã định bỏ học, trốn đi ra tỉnh khác. Nhưng hắn nghe được là con Thư nó khoẻ vậy là do bố nó là tay giang hồ lớn nhất tỉnh. Có người đã nói với hắn, hắn mà bỏ trốn, thì bố con Thư sẽ tìm cho ra đứa tụt quần con gái mình và "giải quyết" cho nó 1 trận.

Mặc những chiếc quần ren bó chặt, hắn luôn cảm nhận được từng bước đi của mình. Cái quần lót bó vào 2 hòn bi, làm cho mỗi khi di chuyển, hắn luôn cảm nhận được là nó ở đó. Hắn khó chịu lắm, nhưng tự nhẩm chỉ 1 tuần thôi, rồi hắn sẽ được tha. Hắn sẽ xin lỗi bé Thư, rồi lúc đó hắn sẽ bỏ qua tỉnh khác. Chứ giờ đây trong trường, ai cũng nhìn hắn cười đểu, ai cũng lời ra tiếng vào, hắn không chịu được.

Cuối cùng cũng tròn 1 tuần. Hôm nay hắn sẽ ra xin lỗi con bé Thư.

"Cho tôi, cho tôi xin lỗi sự việc tuần trước" - hắn lại gần Thư, lí nhí

"Anh có mặc quần xì líp con gái đủ 1 tuần chứ"

"Tôi có" - hắn vừa nói vừa ngượng, mấy đứa xung quanh nghe phải nín cười

Thư im lặng, không trả lời gì. Làm hắn phải nói tiếp: "Có cần...kiểm tra?"

"Anh định tụt quần ra cho tôi kiểm tra à" - Con Thư cười phá lên

"Không...tôi..." - Hắn không biết nói gì

Con Thư cười nham hiểm. Bỗng nó đứng dậy, gồng cơ thể, rồi hỏi Công: "Sao, tiếp tục, sẵn sàng chưa"

"Sẵn sàng? Là sao?..."

"À, tuần trước tôi nói chưa kĩ. Hình phạt của anh là theo tuần. Trong tuần đó, anh sẽ phải tự tìm cách để cho anh đàn ông hơn. Chỉ khi nào anh chứng minh cho tôi là anh đủ đàn ông rồi, thì hình phạt của anh mới kết thúc"

"Hả...hả ..." - Hắn bàng hoàng

Mấy đứa trong lớp, và cả lớp khác, thấy lại có chuyện hay, bắt đầu chõ mũi vào nghe.

"Đơn giản lắm, có 2 cách. Nếu như anh kiếm được bạn gái trong trường, tức là có đứa con gái chịu làm bạn gái anh, thì anh sẽ được tha. Anh muốn làm gì thì làm"

"Trời đất ơi, vụ việc mình mặc quần lót con gái cả trường nó biết rồi, đứa nào chịu làm bạn gái mình" - hắn thầm nghĩ

"Cách thứ 2, là mỗi tuần mình sẽ lại vật nhau. Tôi là đứa con gái bé nhỏ, lẽ ra anh phải thắng dễ dàng. Khi nào anh thắng, anh sẽ được tha."

Công thở gấp, làm sao hắn thắng được con bé này.

"À, nhưng nếu anh thua, thì anh phải tiến gần với việc làm con gái hơn. Tuần trước là quần lót rồi, thì tuần này là áo ngực, tuần sau là cạo lông, tuần sau nữa là tóc giả, rồi trang điểm, rồi giày cao gót, rồi mặc váy đi học, vân vân"

"Không...không..."

"Anh sẵn sàng chưa?"

Công bất giác bỏ chạy, nhưng Thư níu tay anh lại, giống y hệt như cách anh níu tay Thư lại ở tuần đầu tiên. Cũng như tuần trước, Thư nhanh chóng kiềm được đầu anh, rồi liền tay uýnh vào bụng, vào hông, vào phần kín của anh.

"À, còn điều cuối, luật chơi vật nhau là, ai lột được hết đồ của đối phương trước, thì thắng" - Thư cười khoái chí

Cũng như tuần trước, con Thư xé áo, tụt quần Công nhanh chóng. 

"Tự giác ha, đúng là có mặc quần lót con gái luôn." - Thư nhìn thấy cái quần lót ren xanh dương của Công

"Ủa, bữa mày kêu nó tự đi mua, nó chọn cái nào đơn giản là được rồi, mà sao nó chọn cái ren rúa dữ vậy ta" - con Như, bạn của Thư ở trong lớp, bình luận

"Thì tao đã nói là nó là đàn bà mà" - con Thư trả lời lại

"Tôi...tôi sợ mua không đủ ren cô sẽ không chịu" - Tên Công biện minh

"Á à, hôm nay dám cãi lại luôn" - con Thư đè phần thân trước của Công xuống bàn học. Làm cho phần mông của anh chổng lên.




"Đó giờ mấy năm nay có đứa con gái nào hay bị thằng này quấy rối không?" - Thư hỏi đám đông

Một loạt đứa giơ tay.

"Mỗi đứa, lại đây tát đít cho nó 1 cái"

Và Thư đè cổ Công xuống, mông của anh vẫn lộ thiên, và rồi chỉ trong chốc lát, từng đứa một lại tát vào mông anh từng tiếng Bốp, Bốp. Công đau đến chảy nước mắt, chỉ biết rên từng tiếng, nhưng chẳng làm gì được. 

Sau tiếng Bốp cuối cùng, Công chờ vài giây nhưng dài như vô tận, nghe con Thư nói là tất cả đứa con gái muốn tát mông anh đã xong hết rồi, anh mới thở được vài hơi.

"Xí, quên, mình còn đang vật nhau chưa biết ai thắng ai thua mà" - con Thư cười lớn rồi nói tiếp

"Không, không" - Công buột miệng

Anh cảm thấy hai tay của Thư để lên 2 bên quần lót ở bên hông anh, rồi tụt từ từ xuống. Vậy là anh lại đứng đó, trần như nhộng như tuần trước vậy.

"Anh thua rồi, vậy từ tuần sau mặc áo ngực đi học nha. Đây trả cho cái quần xì líp ren dễ thương của anh nè" - con Thư cười lớn rồi bỏ đi về


Tuần thứ 30

Công ngồi né một mình ở dưới ghế đá gốc cây sân trường. Nhiều phụ huynh, khách mời đến trường chắc còn không biết đây là nam sinh giả gái, mà chỉ nhìn thấy một nữ sinh trẻ đẹp. Kể từ đầu năm, tuần nào Công cũng bị đánh, bị vật cho tả tơi. Và cứ mỗi tuần hắn thua, hắn lại phải làm gì đó nữ tính hơn một chút. Tuần thì trang điểm, tuần thì sơn móng tay, tuần thì phải gắn ngực giả đi học, tuần thì phải giấu cậu nhỏ đi. Giờ đây, gần cuối năm, hắn trông còn nữ tính hơn cả đa số các đứa con gái trong trường.

Hắn cũng chẳng còn bạn bè gì ở trường này nữa, ai nấy cũng né xa hắn ra. Lần đầu tiên trong đời hắn cố gắng học tập, để tốt nghiệp cho xong rồi chạy biến khỏi nơi đây.

Hôm nay lại là thứ 2, lại là ngày hắn phải đấu vật với con bé Thư. Hắn thở dài. Chí ít cũng chỉ còn 2, 3 tuần nữa thôi là hết năm học, hắn nghĩ thầm. 

Ngẩng đầu lên, hắn nhìn thấy chính là Thư đang lại gần hắn. Hắn vội đứng lên, chân khép nép, cúi gầm mặt, mặt đầy lo sợ.

"Tới giờ oánh nhau rồi" - con Thư tuyên bố, một tay nắm đấm vào tay kia

"Hôm nay, không cần phải oánh nhau đâu" - Hắn lí nhí 

"Anh nói sao?"

"Ai cũng biết là cô sẽ thắng rồi, để tôi cởi đồ ra luôn, đừng đánh tôi" - hắn nói đầy tuyệt vọng

Con Thư nhìn vẻ đầy thất vọng. Nhưng nó chưa kịp đồng ý, thì Công đã bắt đầu cởi áo, cởi váy, đứng trước bàn dân thiên hạ trong bộ nội y nữ xanh dương.

"Tôi chịu thua rồi, cho tôi giữ nội y được không?" - Hắn van xin

"Ai bảo, cởi hết ra" - con Thư ra lệnh

Hắn đành cởi dây áo lót, nhưng tay run run không dám bỏ xuống. Hắn vẫn rất xấu hổ khi cho mọi người thấy ngực giả của hắn.


Thấy vậy, con Thư giật lấy cái áo lót, rồi lấy tay, kéo chun quần lót hắn một cái bốp.

"Cởi nốt quần ra"

Hắn bắt đầu sướt mướt. Chẳng mấy chốc, chàng trai hổ báo một thời đứng tìm cách che của quý giữa sân trường. Con cu của hắn giờ đây nhìn thật khác lạ. Giờ hắn nhìn như một đứa con gái có cu chứ không còn là con trai mặc đồ con gái nữa.


Con Thư đứng nhìn hắn khóc một hồi, rồi ném trả lại bộ nội y xanh cho hắn.

"Thằng ăn hại"

Hắn vội mặc nội y vào. Nhưng hắn vừa chìa tay xin lại váy và áo, thì con Thư nói.

"Hình phạt của anh tuần này là chỉ được mặc nội y lên lớp thôi"

"Cái..cái gì? Nhưng..."

"Không phải mỗi hôm nay, trong tuần tiếp theo, bước đến cổng trường thì cởi đồ ngoài ra, chỉ mặc nội y."

"Nhưng..còn phụ huynh...còn giáo viên" 

"Phụ huynh học sinh, giáo viên ai cũng biết về anh rồi. Chả có ai thương anh đâu."

"Cô...cô..." - hắn không nói được gì, chỉ tiếp tục khóc sướt mướt

Con Thư nhìn hắn hồi lâu, rồi hỏi:

"Cả năm rồi, anh vẫn không hiểu à?"

"Hiểu, hiểu gì cơ?"

"Anh có một năm để luyện tập, để phấn đấu, để thắng được tôi. Tôi cũng tính là anh chẳng cần thắng, chỉ cần có phấn đấu thôi là tha cho anh. Nhưng thay vì chiến đấu như một thằng đàn ông, sau cả năm, anh đứng đó tự lột đồ mình ra như một con phò cái"

"Hức...hức..."

"Thôi được rồi, anh muốn làm gì thì làm, nhưng còn có 1 tuần nữa thôi. Tới tuần cuối cùng thì đừng trách đây ác độc"

"Hả?...Là...là sao"

"Anh nhìn lại anh đi. Bây giờ tôi còn phạt anh được gì nữa. Bao nhiêu thứ diêm dúa nữ tính anh đã làm hết rồi."

"..."

"Nhưng đứa con gái này hơi bị kì cục hen", con Thư nói với nụ cười đầy nham hiểm, "đứa con gái này thiếu hai cục thịt ở phía trên, và,... dư một cục thịt ở phía dưới"

Công bỗng vội lấy tay che vùng kín của mình lại

"Không...không...đừng mà" - Hắn gào rống trong nước mắt

"Không chứng minh được mình là đàn ông, thì có cu để làm gì? Hửm? Ai đàn bà quá, thì xứng đáng có cu không? Mà không xứng đáng, thì giữ làm gì?"

"Đừng...đừng hại đời tôi mà"

"Anh còn 1 tuần nữa đó. Lo về mà luyện tập đi. Chứ tuần sau mà thua nữa thì, phạt nặng lắm đó" - Thư vừa nói vừa lấy tay xoa xoa lên dương vật của Công. Cô bỏ đi, đánh cho anh một cái nháy mắt. 

"Nhớ là chỉ mặc đồ lót lên lớp thôi nha. Với cả, thấy tuần sau thắng không được, thì dành tuần này chia tay cậu bé đi nha" - Con Thư nói với lại



Tuần cuối cùng

Công loay hoay thu dọn đồ đạc. Hôm nay là Chủ Nhật, ngày mai là thứ 2, là ngày cuối cùng hắn phải vật nhau với con Thư. Nhưng hắn biết hắn không thắng được. Nên hắn đã gom góp tiền bạc, chuẩn bị kế hoạch, hôm nay hắn sẽ trốn khỏi làng. Hắn đã tính rồi, chỉ cần qua được đến làng kế bên thôi, hắn sẽ bắt xe đò lên thành phố. Rồi hắn sẽ bắt đầu cuộc sống mới. Hắn sẽ đi làm lao công, đi bán bánh mì trên đường, làm gì cũng được miễn là thoái được nơi đây.

Hắn không hiểu sao hắn định bỏ trốn nhưng vẫn đang mặc bộ đồ con gái. Chả sao, hắn nghĩ, cả năm nay hắn sống như 1 đứa con gái cũng quen rồi, giờ mặc thế này luôn có khi còn không bị để ý bằng. Hắn đóng va li lại, rồi ra khỏi nhà.

Hắn lật đật chạy qua các con đường làng, chạy qua nhiều bãi đất trống. Hắn vẫy chào quê hương của mình, hớn hở tìm đến cuộc sống mới.

"Đi đâu đó chị gái" - Hắn nghe thấy tiếng nói quen thuộc

"Chết...chết rồi" - Hắn sợ đến phát khóc

"Anh không nhớ nhà tôi là ai à? Anh nghĩ là anh bỏ trốn được mà không ai biết?" - con Thư tiến lại gần

"Tôi...đâu có trốn...tôi đi đưa đồ thôi" - Hắn chối

"Anh đã thua bài kiểm tra cuối cùng rồi"

"Thua...?"

"Anh thấy đó, tuần trước tôi doạ cắt cu anh. Giá như anh đối mặt với khó khăn, dù biết sẽ thua nhưng đến đánh nhau với tôi, chiến đấu tới cùng, thì tôi cũng còn tí ti tôn trọng cho cái đàn ông của anh. Còn hèn hạ bỏ chạy, thì không còn tí đàn ông nào nữa rồi"

"Tôi...tôi đâu có bỏ chạy..."

"Mà không còn tí đàn ông nào nữa, thì có miếng thịt ở dưới kia làm chi cho xấu mặt giới đàn ông"

Hắn không chối được nữa, tung va li, rồi quay mặt chạy. Hắn chạy đầy sợ hãi. Nhưng chỉ chạy được 2 phút, anh thấy con Thư vẫn đang ở ngay sau lưng hắn, đẩy hắn ngã xuống miếng đất trống. 

"Đi đâu đó, mình còn trận chiến cuối cùng mà"

Con Thư nắm lấy áo của Công, giật một phát ra khỏi người. Rồi nó rút cây kéo to mà nó mang tới ra. Nhìn thấy cây kéo, mặt của Công sợ không còn một hột máu. Nhưng hắn không làm gì được.

Con Thư ngồi lên người hắn, đè hắn xuống, đấm cho hắn vài phát, rồi lấy cây kéo, để lên áo lót hắn, rồi cắt 1 phát. Xong rồi nó đứng lên, đạp cho hắn mấy cái nữa, rồi luồn ngón tay qua váy của Công, lột ra trong một động tác.


Con Thư nhìn xuống thằng ăn hại, nó nằm khóc bất lực như một con chó con bị đánh.


Con Thư lại gần, đặt tay lên hông hắn, nắm lấy 2 bên cái quần lót trắng, thứ duy nhất hắn còn lại trên người. Nó là thứ duy nhất còn lại che chở cho vùng kín của hắn, cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.

Hắn vùng vằng, đá, đấm. Con Thư cười lớn nói:

"Phải chi anh biết chiến đấu như thế này từ sớm thì đã không đến nỗi."

Rồi con Thư quay người lại để né mấy cú đá của hắn. Nó ngồi lên ngực hắn, quay lưng lại phía mặt hắn, rồi lấy chân đè lên cổ cho hắn không thở được. Không thở được làm hắn cũng không vùng vằng cựa quậy được nữa. Nó lại đặt 2 tay lên quần lót hắn.

"Chào tạm biệt cái quần xì líp đi, cũng là chào tạm biệt đời trai luôn"

"KHÔNG" 

Hắn la lên, như vô ích. Con Thư nhích tay cởi luôn cái quần lót ra. Hắn đã thua rồi.

Con Thư lấy cái kéo ra.

"Thua thêm tuần nữa rồi, đây là hình phạt của tuần này"

"KHÔNG" - Hắn vẫn gào la

Con Thư để cái kéo lên cậu nhỏ của hắn, rồi la lên: "IM"

Hắn im lặng.

"Bây giờ cho anh 2 lựa chọn, một là tôi phập luôn"

Con Thư dừng một hồi, nhìn con mắt tuyệt vọng của hắn mà thoả mãn.

"Nhưng mà phập như vậy máu me tôi mất công dọn. Còn anh thì sẽ đau lắm. Với cả như vậy mai mốt xấu lắm. Trai không ra trai gái không ra gái. Nên lựa chọn thứ 2 là tôi cho anh vào bác sĩ chuyển giới. Vừa nâng ngực, vừa phẫu thuật. Đỡ đau, mà mai mốt làm con gái thiệt luôn"

Hắn không trả lời, vẫn đang sốc và khóc.

"Nhưng đổi lại, nếu làm lựa chọn thứ 2, thì tôi có người anh trai, và anh trai tôi có tầm 10 đứa bạn trong hội nữa. Anh sẽ phải phục vụ cho cả 10 người, anh hiểu ý tôi không?"

"..."

"Tôi sẽ đếm đến 3, anh không trả lời thì tôi cắt."

"MỘT"

"HAI"

"Dừng...dừng lại" - hắn la lên trong nước mắt - "Cho tôi lựa chọn thứ 2"

"Quyết định sáng suốt lắm" - Con Thư vừa nói vừa cười ha há


Một tuần nào đó

Công mở mắt tỉnh dậy. Anh, hay bây giờ phải gọi là chị, đã nằm đó được cả nửa tiếng rồi. Nhưng chị vẫn thẫn thờ, như không tin vào năm vừa rồi của mình. Chị nằm đó trong bộ nội y mới, bây giờ đã vừa khít với thân hình chị. Bộ ngực to đến nỗi không cần nhìn xuống chị cũng biết là nó ở đó. Chị cứ bất giác đưa tay sờ vào vùng kín của mình, tìm kiếm thứ mà không còn ở đó nữa.


Cánh cửa phòng bỗng mở ra, là con Thư, và anh trai của mình.

"Khoẻ không cô bé"

"..."

"Tôi đã giữ giao kèo của tôi rồi, giờ chị, phải làm phần của chị chứ"