Thứ Ba, 8 tháng 10, 2024

[Truyện dài 1 tập] Quỷ tha ma bắt

 "Con bé đó quỷ tha ma bắt đó, đừng có đụng vào"

Tú giật mình, quay qua thằng bạn thân đang cười khúc khích với chai bia trên tay. Hơn 1 phút rồi, Tú bị mê hoặc bởi Gia Ly, cô bé đang đứng một mình ở quầy bar. Tú chưa thấy ai trên đời này xinh đẹp như vậy, mà lại đi chơi 1 mình ở hộp đêm gần trường đại học, không có bạn trai, cũng không có một nhóm bạn nào khác.



"Ý mày là gì?" - Tú hỏi lại

"Mày thấy nó xinh vậy, mà 2 năm nay không có đứa bạn trai nào. Mày nghĩ là tại sao?"

"Tại sao?" - Tú vặn hỏi

"Một là nó bê đê, hai là" - thằng bạn lấy tay chỉ vô não - "là nó bị khùng"

"Vớ vẩn" - Tú kêu lên

"Với cả, nói đừng giận chứ, mấy thằng chơi đá banh to cao đẹp trai còn không hốt được nó, mày nghĩ mày có cơ hội gì?"

Tú biết bạn mình nói không sai. Nhưng hôm nay anh có cảm giác gì đó, dường như là số phận, là anh phải làm quen với cô gái này. Bỏ ngoài tai tiếng can ngăn của đứa bạn, Tú dõng dạc bước về phía Gia Ly.

"Ch...chào bạn, anh là Tú" - anh lúng túng bắt chuyện, chìa cái tay ra bắt như gặp đối tác làm ăn, xong lại rút vội lại

"Xin chào, em là Gia Ly" - cô bé thoải mái trả lời

"Ơ...à...anh hôm nay...à...nãy anh đứng phía bên kia...xong...xong rồi" - Tú lắp bắp

Gia Ly không nói gì, uống ly rượu, nhìn Tú với vẻ tò mò

"Xong rồi anh thấy em rất xinh...nên...muốn qua làm quen. Nếu hôm nào em rảnh...mình đi uống trà sữa không?"

Gia Ly cười nhẹ, không trả lời ngay. Cô bé nhìn xuống bàn, rồi hất tóc qua một bên, hỏi nhỏ:

"Vậy hả? Vậy mình đi uống trà sữa xong, anh muốn làm gì nữa?"

"Hử..." - Tú hơi ngạc nhiên với câu hỏi - "À thì, nếu thấy hợp nhau, mình có thể đi chơi chung, rồi đi ăn..."

"Đi ăn xong rồi làm gì?" - cô bé vặn hỏi tiếp

"Xong...xong rồi thì..."

"Anh muốn làm tình, có phải vậy không?" - cô bé hỏi với nụ cười đáo để trên miệng

"Anh...anh..."

Gia Ly tiến lại gần với Tú. Cô bé lấy tay để lên đùi Tú, xong từ từ kéo lên vùng kín của anh. Tú bị kích thích đến mức thở không ra hơi. Gia Ly áp miệng vào tai Tú, thủ thỉ:

"Thế thì sao phải đi qua nhiều công đoạn thế? Sao mình không làm tình tối nay luôn?"

Tú không thể tin vào sự may mắn của mình. Anh vội vàng lắp bắp:

"Mình...mình về phòng nhé?"

"Về phòng? Việc gì phải về phòng?" - Gia Ly hỏi lại

Tú chưa hiểu gì thì cô bé kéo tay Tú, dẫn ra một góc tối của hộp đêm. Cô nhanh tay trút bỏ xiêm y trên người, để lộ ra bộ nội y đen với nhiều trang sức và chi tiết đính thêm. Tiếng nhạc của hộp đêm vẫn ầm ầm, và bất kì lúc nào cũng có thể có người đi ngang qua nhìn thấy 2 đứa. Nhưng Gia Ly có vẻ không quan tâm, chỉ tay vào quần Tú:

"Cởi ra đi, anh còn chờ gì nữa?" 


Tú mỉm cười đắc thắng. Thằng bạn Tú nói đúng, con bé Gia Ly này đúng là bị khùng. Nhưng khùng như thế này, thì chỉ có lợi cho Tú mà thôi.

----

Hai tháng trôi qua, là hai tháng tươi đẹp nhất trong cuộc đời Tú. Anh chưa bao giờ hỏi trực tiếp, nhưng anh với Gia Ly giờ đã là bạn trai, bạn gái. Tú và Gia Ly đi với nhau ở khắp nơi, làm cho bạn bè anh khó hiểu vô cùng, là làm sao một chàng trai tầm thường như anh lại kiếm được cô bé gợi cảm như Gia Ly. Anh với Gia Ly cũng đã dọn vào thuê chung một phòng với nhau, và hàng đêm, anh và cô bé lại "vui vẻ" với nhau. Làm tình với Gia Ly làm cho Tú sung sướng cực kì. Anh nghĩ, nếu anh chết đi và được lên thiên đàng, cũng không thể sung sướng bằng những tháng ngày hôm nay.

Tuy nhiên, Tú không vì thế mà quên chuyện học tập. Anh vẫn ước mơ có được thành công và công việc tốt sau khi tốt nghiệp. Rồi anh sẽ hỏi cưới Gia Ly, và cuộc đời anh sẽ thật là hạnh phúc.

Một ngày, Tú ngồi ở bàn ở căn phòng trọ của 2 đứa, học nốt vài chương chuẩn bị cho bài kiểm tra. Anh đã nhờ Gia Ly lấy hết điện thoại, máy game vào trong phòng ngủ, để anh không thể mất tập trung được. Cuối cùng cũng xong, anh ngáp ngủ, bước vào trong phòng.

"Anh học xong rồi, hơi mệt, nhưng nếu em thích, mình có thể 'chơi' một tí" - Tú nói đầy thích thú

Nhưng Gia Ly, mặt nghiêm nghị, cầm cái điện thoại của anh lên, hỏi:

"Minh Ngọc là ai?"

Tú hơi bất ngờ, nhưng trả lời thẳng thắn: "À...đó là bạn chung lớp của anh"

"Sao nó nãy giờ gọi cho anh 3 cuộc?"

"Chắc là hỏi bài thôi...em sao vậy?"

"Anh có chắc là không phải anh cắm sừng em không?"

"Làm...làm gì có! Làm sao anh dám. Nó chỉ là bạn thôi"

Gia Ly không nói gì, quay đi giận dỗi. Tú cũng chẳng biết nói làm sao, chỉ nghĩ trong đầu, "đúng là phụ nữ". Anh rón rén mò lên giường, rồi tắt đèn đi ngủ.

Ngày hôm sau, đi học về, anh mở cửa ra, và anh thấy Gia Ly không thèm chào anh, thậm chí cái nhìn còn không có. Anh thở dài, biết rằng bạn gái chắc còn dỗi cái chuyện tào lao này thêm vài ngày nữa.

Nhưng anh chưa kịp bước hẳn vào nhà, thì Gia Ly đã nói:

"Hồi năm nhất, năm hai, rất nhiều anh khoá trên to cao, cơ bắp, đẹp trai, rủ em đi ăn. Em từ chối. Anh có biết tại sao em chấp nhận anh không?" - Gia Ly hỏi

Tú chưa kịp nói gì, thì Gia Ly đã nói tiếp: "Vì anh rất tầm thường. Anh xinh xắn, nhưng không quá quyến rũ. Anh hiểu không?"

"Sao hôm nay em lại nói lời đau đớn thế?"

"Hồi cấp 2, cấp 3, em có 5 người bạn trai khác nhau. Cả 5 đều có người thứ 3. Em mệt mỏi với việc phải giữ bồ rồi. Em tưởng là cặp với anh thì sẽ không có ai dòm ngó, nhưng ai dè lại có Minh Ngọc"

"Này này, Minh Ngọc chỉ là bạn anh thôi"

"ĐỪNG CÓ CHỐI" - Gia Ly la lên

Tú nín thinh.

"Em cho anh 2 lựa chọn, một là mình chia tay nhau"

"Ôi Gia Ly ơi, đừng bỏ anh. Anh không thể sống thiếu em được"

"Vậy thì lựa chọn thứ hai"

Gia Ly lấy cái ba lô ra, lấy ra một túi mua sắm có vẻ mới tinh, rồi rút ra một cái quần lót trắng tinh, rất là nữ tính.

"Lựa chọn thứ hai là anh mặc quần lót của con gái và tất chân của con gái đi học"

"Cái...cái gì..." - Tú ngạc nhiên không thể tả được

"Mặc quần lót con gái để anh không dám cởi quần ra làm tình với bất kì đứa con gái nào khác. Hiểu không"

"Không hiểu gì hết, em bị điên à, ai lại nghĩ ra thứ như vậy"

"Không cần biết, tuỳ anh. Đây, quần lót đây, tất chân đây, em đếm đến ba, nếu anh không mặc vào thì mối quan hệ này chấm dứt"

"Từ từ đã nào..."

"Một...Hai..."

"Thôi...thôi được rồi...để anh mặc"

Tú từ từ cởi hết quần áo, rồi mặc chiếc quần lót ren vào. Anh cảm thấy thật kì lạ. Nhưng không kịp suy nghĩ gì thêm, anh phải nhẹ nhàng đi thêm cái tất chân của phụ nữ. Anh đứng lên, nói với Gia Ly:

"Thế này...thế này được chưa?"

"Hí hí, xinh gái lắm. Mặc tối nay đi cho quen. Từ mai mặc đi học nghen" - Gia Ly nói thích thú

Tú thở dài, quay đi bỏ đi chỗ khác, không muốn kéo dài câu chuyện. Nhưng không may thay, cái quần lót mềm mại, ren rúa, ôm vào phần kín của anh. Anh chưa đi được ba bước, cái quần lót cà cà vào làm dương vật anh cứng ngắc lên. Ngượng chín mặt, anh vội nằm xuống giường, quay đi chỗ khác. Anh không thể để cho Gia Ly thấy là cu anh cương cứng khi mặc quần lót con gái được.


Tuy nhiên, anh không thể thoát được con mắt tinh vi của Gia Ly.

"Anh nằm cái tư thế kiểu gì thế?" - Gia Ly hỏi

"Anh...hơi mệt...nằm nghỉ thôi mà..."

"Em lúc nào cũng biết được là anh nói dối. Sao thế? Quay qua đây xem nào"

"Không có gì đâu"

"QUAY QUA ĐÂY" - Gia Ly quát

Anh rụt rè quay qua, chỉ để nghe tiếng mỉa mai của Gia Ly:

"Mèn đét ơi, làm gì kích thích dữ vậy ba? Anh thích thú quá ha"

"Tại...tại cái quần...nó hơi chật thôi"

"Trời đất, cái này phải suy nghĩ lại ha. Không lẽ lên lớp gặp Minh Ngọc lúc nào cũng cương cứng dữ vậy"

"Không...tí là quen thôi"

"Không được. Để chỉ cho."

Gia Ly đi ra ngoài, lấy một cuộn băng keo lớn, rồi quay lại. Không giải thích gì, cô lại gần, cởi cái quần lót của Tú ra, rồi bắt đầu thao tác lên dương vật Tú.

"Em...em làm gì đó"

"Anh quên là em học ngành Y tá à, yên tâm đi, không sao đâu"

"Nhưng...nhưng..."

"Em làm cái này xong, cu anh khỏi cương cứng, mà mặc quần lót con gái cũng đỡ chật đó"

"Khoan...nhưng...từ từ..." - Tú chống đối trong vô ích

Ba phút sau, Gia Ly làm xong, kéo cái quần lót nữ lên lại. Cô ra lệnh cho Tú ngồi dậy.

"Vui là con gái nha!!" - Cô hát, trêu chọc Tú

Tú nhìn xuống, vừa sợ, vừa ngạc nhiên, ở dưới đó, bây giờ anh trông giống con gái thật.


"À còn nữa" - Gia Ly nói

"Em lại nghĩ ra thêm cái gì nữa" - Tú rên rỉ

"Lỡ anh đến trường, thay quần lót ra, xong rồi rủ con Minh Ngọc làm tình, xong trước khi về nhà thay lại thì sao?" - Gia Ly đặt vấn đề

"Em...sao em nghĩ ra những thứ linh tinh thế...anh chẳng bao giờ làm thế cả"

"Thế này nhé, em sẽ gọi điện có hình ảnh đột xuất, anh phải cho em thấy là có mặc quần lót con gái. Không là mình chia tay, hiểu chưa?"

"Nhưng lỡ đang có việc bận thì sao?"

"Đó là việc của anh" - cô bé nói cụt lủn, làm cho Tú không dám cãi nữa.

----

Trong vài ngày sau, Tú mặc quần lót con gái và tất chân đi học. Anh cảm thấy mặc quần lót của nữ giới làm anh đi đứng cũng e thẹn, ngại ngùng, sợ bị phát hiện. Anh xấu hổ vô cùng, nhưng cũng chẳng còn cách nào khác.

Ít nhất là, mấy hôm nay, Gia Ly có vẻ đã bình thường trở lại. Đi học về, nhiều tối, anh và Gia Ly lại làm tình, và điều đó vẫn tuyệt như bao ngày trước. Thôi thì, mặc quần lót nữ, như là sự hy sinh, cũng chấp nhận được, anh nghĩ.

Bỗng một ngày, đang trong lớp, anh nhận được tin nhắn của Gia Ly.

"Có đang mặc quần lót nữ không?"

"Có chứ" - anh nhắn tin trả lời

"Vậy em gọi nhé"

"Khoan từ từ, đang trong lớp"

Mặc dù vậy, Gia Ly vẫn gọi điện cho anh. Tiếng chuông reng lên làm cả lớp để ý.

"Cậu kia không tắt điện thoại à" - thầy giảng viên vừa hỏi vừa trách

"Thầy...thầy cho em đi vệ sinh được không?"

"Cậu xin đi vệ sinh để trốn lớp nghe điện thoại à?"

"Dạ...dạ...nhưng em có việc khẩn cấp" - Tú nài nỉ

"Cậu có biết là, cậu làm như vậy, là thiếu tôn trọng tôi và các bạn trong lớp" - giảng viên bắt đầu huyên thuyên về đạo đức và những thứ khác.

Phải hơn 15 phút sau, thầy giảng viên mới nói: "Thôi được rồi, cậu cần giải quyết việc cá nhân gì thì đi ra ngoài giải quyết đi. Chỉ lần này thôi đấy"

Tú chạy bắn ra khỏi lớp, vội kiếm một phòng vệ sinh kín đáo. Rồi gọi lại cho Gia Ly.

"LÀM GÌ LÂU THẾ" - Gia Ly vừa nói vừa chửi

"Ông thầy, ổng không cho đi ra khỏi lớp" - Tú biện minh

"Thôi được rồi, không cần kiểm tra nữa" - Gia Ly nói xong cúp máy

Tú thở dài, tối nay sẽ là một trận cãi nhau lớn đây, anh nghĩ.

----

"Em không muốn anh đi học lớp đó nữa" - Gia Ly đặt thẳng vấn đề khi Tú vừa bước vào nhà

"Nhưng đó là môn bắt buộc, không lên lớp làm sao anh tốt nghiệp được"

"Ông thầy có điểm danh không?"

"Không...nhưng bài khó lắm... không ở trên lớp không qua môn được đâu"

Gia Ly im lặng một hồi. Rồi cô nói tiếp:

"Hôm nay anh mất quá lâu để trả lời. Lỡ đâu thời gian đó là thời gian anh lén mặc quần lót nam, xong tới lúc em gọi thì mới vội vàng thay quần lót nữ vô"

"Em đừng có nghĩ linh tinh nữa..."

"Không, mình chia tay đi"

"Này, đừng như thế mà" - Tú van xin

Gia Ly nói:

"Anh vẫn muốn là bồ em, anh vẫn muốn lên lớp, chỉ có một giải pháp thôi"

"Giải pháp gì?"

"Anh phải giả gái lên trường" - Gia Ly nói không một chút ngại ngùng

Tú giật mình, không biết trả lời sao

"Anh chỉ mặc cái quần lót, đi lên trường có thể thay ra. Chứ nếu giả gái, mặc cả quần áo con gái, thì không có cách nào thay ra được. Cũng đảm bảo anh không tán tỉnh Minh Ngọc hay bất kì đứa con gái nào khác được"

"Nhưng...nhưng..."

"Bây giờ sao?" - Gia Ly hỏi nghiêm túc

"Nhưng anh đâu biết giả gái"

"Việc đó để em lo"

Hai ngày sau, anh bước về nhà, Gia Ly đã chuẩn bị hết mọi thứ. 

"Đây là bộ ngực giả, đây là áo lót, đây là tóc giả, đây là quần lót. Bây giờ anh đi vào phòng tắm, cạo hết lông trên người, rồi mặc bộ quần áo lót này vào"

"Em...em không giúp anh à..."

"Anh phải tự làm, em mới tin là anh nghiêm túc với việc này"

Tú thở dài. Anh muốn được nói với Gia Ly là anh chán việc này lắm rồi. Anh có nghĩ đến việc bỏ Gia Ly. Nhưng anh thừa biết rằng bỏ Gia Ly thì có 20 năm nữa anh cũng không kiếm được người yêu xinh như thế. Anh đành lủi thủi bước vào phòng tắm.

Mất rất lâu để Tú làm xong hết các bước. Khó nhất là đeo ngực giả vào, và cài dây áo lót. Xong việc, anh nhìn xuống cơ thể mới của mình, rồi rón rén bước ra.


"Trời ơi, cái này trời đẻ ra là con trai hay con gái vậy" - Gia Ly la lên khi nhìn thấy bạn trai của mình

Tú xấu hổ không biết chui đi đâu được. Anh còn thấy ít giọt nước trên mắt, nhưng anh cố không dám khóc. Đúng là giờ đây nhìn, không ai biết được anh là nam hay nữ.

"Mặc thêm cái đồ bên ngoài nữa là lên trường không ai biết nè" - Gia Ly nói

Tú không biết làm gì khác, đành mặc vào, không biết tương lai sắp tới của anh sẽ ra sao.

----

Tú ngồi ở trên lớp, buồn chán, đây đã là tuần thứ 2 anh đi lên trường với bộ dạng này.


Anh vẫn là người yêu Gia Ly. Anh vẫn lâu lâu được làm tình với cô, và nó vẫn sảng khoái như xưa. Và trên trường cũng không ai phát hiện ra anh là ai. Thậm chí, lâu lâu còn có vài nam sinh viên lại gần bắt chuyện, và anh toàn và giả bộ bận bịu chạy trốn.

Nhưng anh là đàn ông mà, đâu phải đàn bà, anh nghĩ. Anh không thể sống như thế này được, dù anh có yêu Gia Ly đến mấy. Con bé thực sự có vấn đề về tâm thần, nhưng đâu phải anh đâu biết từ những ngày đầu gặp mặt. Bạn bè anh, kể cả Minh Ngọc, liên tục nhắn tin hỏi anh có sao không, tại sao lâu rồi không lên trường. Anh chỉ biết trả lời là có vấn đề sức khoẻ, không lên lớp được.

Hôm nay, anh quyết định rồi, anh sẽ về chia tay với Gia Ly. Anh sẽ quay lại làm đàn ông, dù có hay không có Gia Ly.

----

Anh bước vào trong nhà, nghe thấy tiếng chào vui tươi của Gia Ly:

"Về rồi hả, hôm nay đi học vui không"

Anh nuốt nước bọt, rồi lấy hết sự dũng cảm của mình, nói:

"Anh...anh muốn chia tay"

Gia Ly giật bắn người.

"Tại...tại sao?" - Gia Ly hỏi

"Anh...anh là đàn ông mà, anh không thể sống trong bộ dạng này được"

Gia Ly sốc. Cô không thể nghĩ được là Tú lại đang từ chối cô. Nhưng cô cũng chỉ mất 30 giây để bình tâm lại. Mỉm cười, cô kéo lấy áo đồng phục của Tú, kéo Tú lại gần.

"Em...em làm gì đó"

"Em kiểm tra xem anh có phải đàn ông như anh nói không"

Cô vén váy Tú lên:

"Ủa ủa, cái này là quần xì líp của con gái mà. Đàn ông sao lại mặc cái này ta. Ủa mà, đàn ông mà sao ở đây thiếu thiếu cái gì ha"

Xong rồi cô lột áo của Tú ra, vừa cười vừa nói: "Trên này cũng không giống đàn ông một tí nào luôn"



"Dừng, dừng lại đi" - Tú nói

"Ủa...anh là đàn ông, anh khoẻ hơn mà. Sao không đẩy em ra? Sao mếu máo xin xỏ như phụ nữ vậy"

Tú cũng không biết nữa. Anh không biết tại sao anh không đẩy Gia Ly ra. Anh chỉ biết giờ đây cơ thể anh yếu đuối, bất lực, chỉ biết đứng chịu đựng.

Gia Ly cũng bắt đầu trút bỏ xiêm y mình ra, như để nhắc Tú tại sao anh lại mê mẩn cô đến mức như vậy. 

"Thôi thì, con trai hay con gái thì anh cũng là bồ em, cởi hết đồ ra rồi mình chơi với nhau"


Gia Ly lột váy của Tú ra, rồi cởi váy của chính cô ra. Cô trèo lên người Tú. Ngồi trên người Tú, cô áp miệng vào tai Tú, rồi thủ thỉ như ngày đầu tiên:



"Sao? Anh còn muốn chia tay không?"

Tú mếu máo lắc đầu.

"Giỏi. Ngoan. Nhưng mà hôm nay anh đòi bỏ em. Mang chuyện đàn ông đàn bà ra để lý sự. Thế nên cái này phải phạt, đúng không?"

"Phạt...phạt gì?"

"Phải chi anh biết ngoan thì anh lên trường giả gái, nhưng về đến nhà được là chồng em. Còn giờ lý sự, thì về nhà cũng giả gái nốt luôn nha. Bao giờ em thấy thái độ ngoan thì em cho mặc đồ con trai lại"

Những giọt nước mắt của Tú không kiềm được nữa, và anh nhẹ nhàng gật đầu.

----

Nhiều tháng sau đó, Tú sống như một đứa con gái. Chỉ có trong những giây phút được làm tình với Gia Ly, là anh còn cảm thấy như được là con trai. Anh buồn bã lắm, nhưng chẳng hiểu sao anh không thể bỏ Gia Ly được. Anh cảm thấy mình yểu điệu, thục nữ. Dường như cái quần lót, cái áo lót nữ nó có ma thuật, biến anh càng ngày càng nữ tính như ngày hôm nay.

Một ngày, khi ăn cơm chung, Gia Ly bất chợt nói:

"Đúng là ý tưởng hay, từ hồi bảo anh mặc đồ con gái 24/7, anh ngoan hẳn ra. Vừa ngoan, vừa dễ thương, dễ bảo. Đúng là người yêu em"

"Thế khi nào anh được mặc đồ con trai lại?"

"Hửm"

"Hồi đó em bảo khi nào anh thái độ ngoan thì em cho anh mặc đồ con trai lại. Anh đã im lặng chịu đựng được vài tháng rồi mà"

"Hừm....em nghĩ lại rồi...anh cứ mặc vậy đi"

"Cái gì...nhưng mà năm học sắp kết thúc rồi, còn lễ ra trường. Rồi anh còn phải đi xin việc. Anh đâu thể vác cái bộ dạng này đi xin việc được?"

"Việc đó để từ từ tính" - Gia Ly còn không thèm nhìn vào mặt Tú, lờ đi câu chuyện

Bỗng dưng có gì đó làm Tú nổi điên lên. Anh không thể nghĩ là anh sẽ đi làm với bộ dạng phụ nữ, hay sống cuộc sống thường ngày như bộ dạng phụ nữ được. Không kiềm chế được, anh đập bàn, quát lớn:

"EM GIỠN VỚI ANH À, ĐÂY LÀ CUỘC SỐNG CỦA ANH"

Gia Ly hoảng hồn. Cô chưa bao giờ bị bất kì bạn trai nào quát như vậy. Cô nhìn thấy sự giận dữ trong mắt Tú. Vội vàng, cô lấy túi, bỏ chạy ra khỏi căn nhà chung.

"Khoan...khoan...đừng bỏ đi. Anh không có ý nóng tính" - Tú gọi với lại, nhưng không kịp, Ly đã bỏ đi mất.

Anh hoảng sợ, nhưng anh cũng có phần cảm thấy nhẹ lòng. Biết đâu Gia Ly bỏ đi là tốt cho anh. Biết đâu anh sắp được sống lại như chính mình.

Tú ngồi đó bần thần, không biết nghĩ gì, phải khoảng vài tiếng sau, Gia Ly mới quay trở lại.

"Em xin lỗi, anh nói đúng. Sau hôm nay, anh có thể quay lại sống như một nam sinh viên"

"Em nói thật chứ!" - Tú la lên hạnh phúc

"Thật. Bây giờ mình ăn xong rồi, ăn trái cây đi, rồi bỏ qua chuyện cãi vã này đi"     




"Anh đồng ý!" - Tú nhanh nhảu

"Ăn dâu đi" - Gia Ly nói

"Này, không phải bón anh thế" 

"Ngày mai anh có thể là con trai, nhưng đêm nay vẫn là bạn gái của em, nào ăn quả dâu đi"

Tú hơi ngượng, nhưng đành há mồm ra ăn quả dâu của Gia Ly.



Ăn quả dâu được 5 phút xong, Tú bỗng cảm thấy chóng mặt, khó thở. Anh đứng hay ngồi đều không được, lạng quạng khắp nhà.

"Anh Tú, sao thế, nằm xuống giường đi"

"Anh...anh nhức đầu quá"

"À, thì anh mới cắn thuốc mê mà" - Gia Ly nói rồi mỉm cười độc địa

"Cái...cái gì"

Tú không hiểu gì, nằm trên giường. Anh sợ hãi. Anh vừa chóng mặt, nhức đầu, vừa cảm thấy như tứ chi không còn tí sức nào hết.

Bỗng Gia Ly lấy tay đặt lên chân anh, như muốn kéo chân anh ra. Anh dùng hết sức tí ti còn lại, tìm cách đẩy tay của Gia Ly ra:


"Em...em làm gì đó"

"Ngoan đi, cho em vén cái váy này lên"

"Không...không"

Anh chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng anh biết anh phải chống cự.


Gia Ly tìm cách vén cái váy của Tú lên, còn Tú mọi giá giữ chặt lấy váy của mình.

"Buông ra, buông ra!" - Gia Ly ra lệnh

"Không!" - Tú hét

Gia Ly bèn lấy sợi dây vải ren, cột chặt tay của Tú lại.


Tú không chống cự bằng tay được nữa. Nhưng anh chưa từ bỏ. Anh đẩy hai đầu gối lên. Thấy thế, Gia Ly tìm cách dạng hai chân anh ra:

"Dạng háng ra! Con phò kia dạng háng ra!" - Gia Ly liên tục gào thét

"KHÔNG" - Tú chiến đấu đến cùng


Bỗng Gia Ly nghĩ ra một ý tưởng. Cô lật Tú úp lại. Lúc này, với tay bị trói ở phía trước, Tú không có cách nào chống cự nữa.

Gia Ly lấy ra một cây kéo lớn.

Cô bắt đầu cắt cái váy ngủ mặc ở nhà của Tú. Cô nghĩ rằng vén lên cũng được, nhưng cho việc cô sắp làm, không có gì vướng víu là tốt nhất.


"GIA LY! GIA LY! EM LÀM GÌ ĐÓ!" - Tú gào thét

Cô cắt nốt chiếc quần lót nữ của Tú, rồi quăng cái quần lót rách nát đó qua một bên. Cô cắt nốt một phần lớn của chiếc váy ngủ.

"Cái kéo này không phải để cắt mỗi vải đâu!" - Cô nói đầy thâm hiểm


"KHÔNG, EM DỪNG LẠI ĐI" - Tú vẫn van xin

Gia Ly lật Tú nằm ngửa lại. Thuốc mê càng ngày càng có tác dụng, làm Tú không còn sức để chống cự nữa.

"Từ bây giờ, anh sẽ mãi mãi thuộc về em"

HẾT



















Thứ Hai, 25 tháng 3, 2024

[Truyện 1 tập] Kì học hè

Dạo bước trên con đường về nhà, rẽ vào một con phố nhỏ, Tiến không khỏi cảm thấy sự an bình của một năm học đã trôi qua. Kì nghỉ hè đã đến, và mùa hè này, để tự thưởng cho một năm phấn đấu của mình, Tiến có biết bao kế hoạch: đi ăn kem, ngủ trưa mỗi ngày thật thoải mái, có thể là làm vài chuyến du lịch. Tiến cũng dự định sẽ học thêm một chút bài của năm sau, để tiếp tục điểm cao nhất khối, tiếp tục là lớp phó học tập.

Đang lạc trong những suy nghĩ của mình thì Tiến giật mình khi thấy phía trước, trên con đường nhỏ này, là Ái, bà chị khối trên, và Nga và Linh, 2 đứa bạn của Ái. Tiến bỗng nuốt nước bọt, vội vàng quay đầu, định bỏ đi tìm đường khác về nhà.

"Ê thằng em, đi đâu thế" - Ái gọi lại

"Dạ em có đi đâu đâu" - Tiến quay lại, phải chi Tiến chạy đi, đừng quay lại

"Nghỉ hè rồi sướng nhỉ?" - Ái hỏi vu vơ

"Ơ...dạ..." - Tiến không biết trả lời sao

"Biết ai không được nghỉ hè không? Tụi tao đó. Bữa hôm thi cuối kì, có đứa nào tố cáo với bà cô giáo viên Tiếng Anh là tụi tao phao. Cái bây giờ tụi tao phải đi học hè năm nay để kịp tốt nghiệp nè." - con Linh nói hộ con Ái

"Ơ...thế thì mệt thật nhỉ..." - Tiến vẫn không biết trả lời như thế nào

"Cơ mà nghe mọi người đồn thổi, là mày là đứa đi kể xấu, tố cáo tụi tao phải không?"

Tiến im lặng một hồi. Xong, với vẻ nghiêm nghị của một học sinh tiêu biểu, đành phải dũng cảm nói:

"Nhiệm vụ của em là lớp phó học tập, em thấy sai em phải nói, về lâu về dài sẽ tốt cho các chị thôi" - Tiến nói, lấy tất cả sự dũng cảm còn lại

Con Ái nhìn Tiến đầy dữ tợn, rồi nó hất đầu một cái. Hai con bạn nó nắm lấy Tiến, tát cho Tiến nhiều phát, đá vô bụng Tiến. Rồi 2 đứa cầm 2 vai, bắt Tiến đứng dậy, đối mặt với Ái.


"Biết trên đời tao ghét nhất là gì không? Thằng đàn ông con trai mà nhiều chuyện, mỏ nhọn, đi nói xấu người khác" - Ái nói

"Lột đồ nó ra" - Ái quay qua ra lệnh cho Nga, Linh

Hai đứa con gái nắm lấy áo sơ mi học sinh của Tiến, xé bung hết cúc. Rồi nó mỗi đứa một bên, lột cái quần tây ra. Tiến tưởng bọn nó sẽ để lại cho cậu cái quần lót, nhưng không, trong vài giây nó cũng bị tụt mất. 

Con Ái đứng nhìn 30 giây, không nói gì, để cho Tiến cảm thấy hoảng sợ, không biết điều gì sắp xảy ra.

"Cu có nhiêu đây thôi á hả? Thảo nào xấu tính, đàn bà"

"Cu có nhiêu đây thôi á hả? Thảo nào xấu tính, đàn bà"

"Thôi nhỏ cũng được, càng tốt, dễ cho mày hơn thôi"

"Là...là sao?"

"Tại mày mà tao phải đi học hè, nên mày phải chịu trách nhiệm. Mày sẽ lên trường học hè với tao. Bài tập tao mày sẽ làm. Tới lúc thi mày sẽ chỉ." - Ái giải thích

"Nhưng mà không có ai được biết. Nên cách tốt nhất là...giả gái. Mày sẽ đi đăng kí học với tên là Tiên, bảo là từ tỉnh lên học. Rồi mày làm sao cho người ta tin là con gái thì làm"

"Chị nói gì? Em...em không thể làm vậy đâu, bị biết là đuổi học đó"

"Tao cũng nghĩ mày sẽ nói vậy, nên mày không muốn giúp cho tao thì tao sẽ có cách khác"

"Cách...cách gì?"

Ái cười thâm độc, rồi nói: "Như tao nói đó, mày mồm mép như con đàn bà. Thì để tao cho mày làm đàn bà thật luôn". Ái vừa nói vừa nhìn xuống vùng kín của Tiến.

"Không..."

"Người ta có thể xài dao, xài kéo, còn tao chỉ bóp, chỉ xài móng, xài vũ lực thôi, mày thấy sao?"

"Để tao cho mày làm đàn bà thật luôn"

"Thôi...thôi..chị tha cho em. Em sẽ nghe theo lời chị" - Tiến van xin

"Biết thế là ngoan. Cố gắng đi rồi hết hè này tao tốt nghiệp rồi mày muốn sống sao thì sống ha. Biết đâu sao hè mày thích quá quyết định làm con gái luôn"

"Chị...chị"

"Đồng phục nữ sinh đây, và trang điểm, tóc giả, ngực giả, trang bị cho chú em đủ cả"

"Ngực...ngực giả? Tóc giả"

"Ủa chứ con gái ai không có tóc dài ai không có ngực? Còn trang điểm thì cố mà về lên mạng học cho kĩ kẻo có ai nhận ra bộ mặt cũ của mày à nha"

"À với cả, mỗi ngày mặc xì líp của con gái, hiểu chưa? Để nó bó vô cu, để nó ôm sát vào hông, để lúc nào cũng nhớ là chú em không nghe lời chị thì chú em sẽ mất cái gì, nhớ chưa"

"Em..."

"Với chị khuyên nè, lên mạng kiếm cách giấu cu đi ha. Chứ lỡ đang trên trường, gió thổi tốc váy rồi để mọi người thấy cái bí mật nho nhỏ dưới đó, là chú em tự chịu đó nha"

Hai đứa Linh, Nga buông Tiến ra, rồi quăng cho Tiến đống đồ đó.

"Ba tuần nữa vào học, hẹn gặp chú em"

----

Bọn nam sinh cá biệt của kì học hè, quay qua quay lại hỏi nhau, con bé tên là Tiên là ở đâu ra thế. Bỗng tự dưng bao nhiêu năm nay mới thấy một con bé xinh xắn, ít nói, ngượng ngùng, mà xinh phải biết. Tiên làn da trắng ngần với mái tóc dài, diện một cái váy ngắn làm các nam sinh điên đảo. Từ đó đến giờ, ai cũng nghĩ Ái là cô gái xinh nhất trường, nhưng giờ đây có thể có người còn xinh hơn Ái.


Ở trong lớp, Tiên ngồi cạnh Ái. Ái muốn thế để chép bài, rồi được chỉ bài, cho dễ. Còn Tiên bức xúc lắm. Mùa hè của nó giờ bị mất, phải đi học lại các môn trong bộ dạng con gái. Sáng nào nó cũng phải nói dối ba mẹ là đi học thêm với bạn, rồi lén lén ăn mặc đồ, trang điểm, lên trường. Thôi đằng nào nó cũng học hết rồi, nó sẽ dành thời gian chuẩn bị bài cho năm sau, để năm sau nó đỡ phải làm, rồi nó đi chơi bù, nó nghĩ thế.

Còn nhục nhã hơn là con Ái lâu lâu lại nhắc nhở cho Tiên ai mới làm chủ ở đây:

"Hôm nay mặc xì líp màu gì thế?"

"Em...em..."

"Vén váy lên coi"

"Nhưng đang trong lớp mà"

"Vén lên tí thôi, mình ngồi bàn chót, ai mà thấy"

"Dạ..."

"Xanh dương cá tính luôn, với dạo này mày giấu cu giỏi quá ha, nhìn không biết là mày là đồ giả luôn"

"Chị..chị nói nhỏ thôi người ta nghe bây giờ"

"Hí hí" - con Ái cười thoả mãn

Mấy hôm sau đó, vừa reng chuông hết giờ về, Tiên đang đi bộ ra khỏi cổng, thì bỗng nghe thấy:

"Ê..ê..Tiên, chờ xíu"

Là thằng Khôi, thằng học sinh cá biệt nhưng đá banh giỏi, lực lưỡng, đẹp trai với nước da ngăm đen. Con Tiên phải dùng hết khả năng, giả giọng con gái:

"Khôi? Sao thế?"

"À, cho...cho mình hỏi...mình tính hơi thẳng thắn nên là... Bạn đã có bạn trai chưa?"

"Bạn...bạn trai á? Chưa, làm gì có" - Tiên ngượng ngùng trả lời

"Vậy đi chơi với mình không?" 

"Mình... mình mấy hôm nay bận lắm... có gì hẹn bạn hôm khác nha" - Tiên vội từ chối rồi nhanh chân bỏ đi mất, làm thằng Khôi đứng nhìn buồn rười rượi.

Tiên thì vừa đi vừa sợ, chẳng nhẽ nó giống con gái vậy ư? Nhưng trong nỗi sợ đấy lại là một sự vui tươi, một sự tự hào nho nhỏ. Có người thích nó, có lẽ nó cũng không cô đơn như vậy.

Còn con Ái, con Ái đứng ở xa nhìn thấy hết cuộc nói chuyện đó, nhăn mày đầy khó chịu.

----

Mấy ngày, mấy tuần sau, mỗi lần Tiên đến trường là lại có cả chục đứa nam sinh lại bắt chuyện, hỏi han. Đa số là nó né, vì nó sợ bị phát hiện, nhưng cái "chảnh" ấy lại còn làm mấy đứa nam sinh thèm muốn hơn. 

Còn Ái, nó tức lắm, mọi năm, nó mới là đứa được khen, được chú ý. Nó mới là hotgirl trong trường, anh nào cũng muốn được chơi chung. Năm nay, ánh hào quang lại nằm trên đứa con gái mà còn không phải là con gái, làm cho nó khó chịu khó tả.

"Dạo này làm hotgirl ha" - Con Ái chửi xéo Tiên, trong một giờ ra chơi mà Tiên đang làm bài tập hộ Ái

"Trời ơi tụi nó cứ đeo chứ em có muốn gì đâu" - Tiên biện minh

"Chứ không phải tại cái váy ngắn cũn cỡn hả?"

"Váy này chị đưa cho em mà"

"Hừ" - Con Ái liếc mắt

Bỗng có thằng Trường, cầm bịch cá viên chiên, bò viên chiên, ngượng ngùng lại gần.

"Trời trời, mua cho tui hả" - con Ái nói, nó biết thằng Trường mê mẩn nó từ bao nhiêu năm nay

"Đừng có nhận bừa à nghen, tui mua tặng cho Tiên bộ" - Trường trả lời

"Cho...cho mình á?" - Tiên ngạc nhiên

Con Tiên đỏ mặt không biết ứng xử sao, còn con Ái cũng đỏ mặt, vừa tức, vừa ngứa ngáy, rồi đùng đùng bỏ đi.

Con Ái đỏ mặt, vừa tức, vừa ngứa ngáy

Nguyên ngày hôm đó con Ái bỏ học trên trường, làm cho Tiên cũng chột dạ, lo lắng. Nhưng nó cũng chả biết làm gì, chỉ biết tặc lưỡi đi về. Trên đường về, lại trên con đường nhỏ ngày hôm nọ, Tiên lại hoảng hốt khi thấy Ái.

"Lại đây bảo" - Ái gọi

"Dạ, chị cần gì ạ?"

"Tao kêu mày giả gái đi học, chứ tao có kêu mày làm phò học đường không?"

"Em...em đâu có ý đó, em đâu có muốn tụi nó chú ý vậy"

"Lại còn xạo"

"Em nói thiệt mà" - Tiên nài nỉ 

"Thôi được rồi, thì ra cho mày sống thật là con gái chưa đủ ha, mày phải làm phò mới đủ ha"

"Thì ra mày làm con gái là chưa đủ ha, mày phải làm phò mới đủ ha"


"Chị đừng nói vậy chứ"

"Nghe tao đây, mày muốn làm phò thì tao cho làm phò, kể từ mai, bất kì đứa con trai nào kêu mày phải vén váy, cởi áo lên, mày phải làm theo, nghe chưa"

"CHỊ...CHỊ..."

"Hay là muốn lựa chọn thứ 2? Hay để tao xử lý cái phần dưới kia luôn?" - Ái vừa nói vừa làm cái dấu cắt

"Chị đừng có mà làm quá chứ"

"Tuỳ mày thôi, mày chọn ha" - Ái vừa nói vừa bỏ đi

----

Tiên dừng lại trước cửa trường, hôm nay, lần đầu tiên nó đi học trễ. Thà nó vô muộn bị trừ điểm còn hơn phải gặp con Ái và mấy đứa chung lớp trước đầu giờ. Dù gì Tiên cũng không phải tên thật của nó, bị trừ điểm cũng chả sao.

Vào lớp ngồi cạnh Ái, Ái ném cho nó một cái nhìn thâm độc. Hai đứa ngồi im lặng, chẳng nói gì, chỉ đến giờ nghỉ, con Ái mới nói: "Chúc may mắn hen"

"May mắn?"

"Rồi mày sẽ biết"

Chỉ vài phút sau, thằng Trường bỗng lại gần.

"Hôm nay xinh hen"

"Cám..cám ơn"

"Sáng nghe con Ái nói là Tiên thua độ, từ giờ tới hết hè ai kêu Tiên cho xem xì líp là Tiên phải cho hả?"

"Làm...làm gì có?"

"Vậy là con Ái nói xạo?"

Tiên quay qua nhìn con Ái, nó cười độc địa, rồi gật đầu.

"Vậy nói chung là giờ có cho coi không?" - Trường hỏi lại

Tiên rơm rớm nước mắt, lắp bắp: "Thôi...thôi mà"

"Lẹ lên hay để đây kêu con Ái tới"

Tiên đành chầm chậm, kéo cái váy lên, không dám nhìn thẳng vào mắt Trường.


"Chu choa chu choa, đẹp dữ, nữ tính dữ" - Trường la lên

Tiên vội để váy xuống, rồi bỏ chạy khỏi lớp. Nhưng nó chỉ chạy được một chút, qua vài cái hành lang, đến được một góc sân trường, thì lại gặp một đám con trai.

"Ê, Tiên, nghe nói ai muốn coi xì líp mày thì coi hả?"

"Trời, ai nghe chuyện này rồi thế?"

"Nguyên cái trường này nghe rồi"

Tiên vội bỏ chạy, nhưng 3, 4 đứa chặn lại. 

"Rồi sao, giờ có cho coi không, hay để tụi này phải báo lại với con Ái là Tiên thua kèo không chịu giữ"

Tiên thấy không có cách nào khác, đành vén vội váy lên, hy vọng cho tụi nó thấy rồi bỏ đi.

"Ê không có chơi làm nhanh nha, vén váy lên, giữ đó, chừng nào tụi này cho thôi mới thôi nha"

"Mấy thằng...mấy thằng biến thái" - Tiên la lên

"Con Ái nói mày thua nhiều tiền lắm, nên phải làm theo, giờ có làm không"

Giờ Tiên không còn rơm rớm nữa mà bật khóc, nhưng chẳng thể không làm theo.


Cũng lúc này, con Ái nãy giờ đi theo, tìm thấy Tiên. Lúc này đã có một đám trong trường bu lại xem, không chỉ là vài ba đứa nữa. Thấy cảnh này, con Ái liền nói:

"Tụi bay chẳng có trí tưởng tượng gì hết"

"Ái nói vậy là sao?"

"Tụi bay có cơ hội này mà không biết tận dụng, để tao chỉ cho nè. Con Tiên kia, ngồi xuống, dạng háng ra, giữ váy cao lên cấm có để xuống"

"CHỊ" - Tiên la lên

"LÀM NHANH LÊN"

Tiên phải làm theo, nhưng Ái vẫn chưa tha cho nó:

"Cởi nút áo ra"

"Nhưng...nhưng..."

"Nghe bảo thích mặc nội y cùng bộ lắm mà, cho các anh xem coi nào"

Tiên chầm chậm làm theo. Nó ngồi đó giống hệt như một con phò học đường, như Ái đã nói hôm qua.


"Ngồi đó đi, giữ tư thế đó, hết giờ nghỉ thì lên lớp"

Tiên ngồi đó, trong tủi nhục, biết bao người đi qua dòm ngó, chụp hình. Chỉ có tiếng chuông vào học mới cứu được nó. Nó vội mặc đồ lại chỉnh tề, chạy vào nhà vệ sinh nữ, khóc hết nước mắt mới quay lại được lớp.

Lúc nó quay lại, với con mắt đỏ sưng và quần áo xộc xệch, mọi người cười che miệng, bàn tán. Ngồi bệt xuống cạnh con Ái, Ái nói:

"Làm phò thấy đã không?"

Tiên không nói gì.

"Mai mốt đi học nhớ chọn nội y cho kĩ nha, với giấu cậu bé cho kĩ, y như hôm nay đó, vì cái này là mày phải làm tới cuối hè đó nha"

----

Ngày cuối cùng của kì học hè, sau bao nhiêu tủi nhục, bao nhiêu ngày làm người mẫu nội y bất đắc dĩ cho trường xem, đến mức mà nhiều đứa không phải học hè, nghe tin, mặc đồng phục trốn vào trường để được chiêm ngưỡng, cuối cùng Tiên đã được giải thoát, nó nghĩ. Ái đã lấy được cái bằng tốt nghiệp, năm sau sẽ không còn học ở đây. Nghĩa là Tiên cuối cùng cũng được quay lại làm Tiến. 

Nó nhìn quanh trường học, vài đứa con trai bảo nó vén váy lần cuối, nhưng rồi năm sau chúng nó sẽ ngạc nhiên, không rõ là con bé Tiên đã đi đâu mất. Tiên sẽ trở thành một giấc mơ hè, mà có khi nhiều năm nữa chẳng có ai nhớ mấy, kể cả chính nó.

Tiếng chuông tiết cuối vang lên. Nó đang chuẩn bị đi khỏi, thì cô Ngọc, cô giáo Tiếng Anh, chính cô giáo mà nó đã tố cáo Ái, để nó bị như ngày hôm nay, gọi nó lại:

"Tạm biệt các em, riêng bạn Tiên ở lại cô nói chuyện"

Sợ hãi, nó nhìn các bạn đi hết, rồi cô Ngọc nói:

"Đừng tưởng cô không biết chuyện hè này"

"Đừng tưởng cô không biết chuyện hè này"

À đúng rồi, chuyện nó vén váy, lột áo cho thiên hạ xem. Chắc là cô sẽ mắng cho nó một trận. Bảo nó con gái như vậy là hỏng. Không sao, nó sẽ nghe cho hết, rồi sau hôm nay sẽ không còn là việc của nó nữa.

"Nhà trường mới nhận được một lời tố cáo nặc danh" - cô nói

"Tố cáo gì ạ?" - nó ngạc nhiên

"Tố cáo là cả hè này, có đứa con trai giả gái đi học, xài nhà vệ sinh nữ, ngủ bán trú chung với các bạn nữ, sinh hoạt giáo dục giới tính với các bạn nữ"

Chết rồi, nó nghĩ.

"Có phải em là Tiến không?"

"Dạ...dạ...em"

"Bây giờ, lời tố cáo nặc danh nói rằng sẽ báo lên trên Sở Giáo Dục. Nếu như vậy, nhà trường sẽ bị kỉ luật vì không xét kĩ lý lịch của em. Còn chính em sẽ bị đuổi học, vì hành vi biến thái, xâm hại đến các bạn nữ khác"

"Em...Em..Không..."

"Nhưng họ cho em và nhà trường một cơ hội, đó là" - cô Ngọc thở dài, ngừng nói

"Đó là gì ạ?"

"Đó là em học nốt năm cuối với tư cách là Tiên, chứ không phải là Tiến, là con gái, không phải con trai. Sau đó, nhà trường sẽ lẳng lặng cấp bằng tốt nghiệp với đúng tên Tiến cho em"

Tiên im lặng.

"Em nghĩ thế nào?"

"Cô...cô cũng biết là em không có lựa chọn khác mà. Em mà bị đuổi học thì phụ huynh giết em mất"

"Vậy chúng ta đồng ý thế nhé, hẹn gặp em trong vài tuần"

Thế giới của Tiên như sụp đổ, nó không thể tưởng tượng ra thêm 1 năm nữa với địa ngục này. Nhưng đúng lúc đó, điện thoại nó vang lên, có một tin nhắn đến, từ Ái:

"Sao, biết mùi bị tố cáo chưa?"

----

Tiên cúi gầm mặt, chờ giáo viên đầu tiên của năm học mới. Nó vẫn mặc bộ đồng phục nữ sinh, vẫn sống với thân phận con gái trên nhà trường. Gặp lại nhiều đứa hồi học hè, nó ngượng không thể tả được. Nhưng vẫn may, vẫn có nhiều đứa bạn mới, không đi học hè, chưa thấy nó trong nội y và các tư thế gợi cảm.

Suốt một ngày đầu, rồi ngày thứ hai, không có chuyện gì xảy ra. Nó cũng bắt đầu nói chuyện được với một vài người, bắt đầu dám giơ tay trả lời giáo viên. Mọi việc như đã trở lại đôi chút bình thường với nó.

Nhưng đến ngày thứ 3, cũng đang trong giờ nghỉ, thằng Hùng, một trong những đứa cùng lớp với nó hồi xưa, bỗng lại gần, cùng với 5,6 thằng nữa.

"Tên là Tiên hả?"

"À, ừ"

"Nghe nói hồi hè ai muốn coi đồ lót Tiên cũng cho coi à?"

"..."

"Giờ cho coi không"

"Đó là hè thôi, giờ hết vụ đó rồi" - Tiên bật lại

"À vậy hả, ê giờ con phò này bày đặt có giá tụi bay ơi" - Hùng nói với anh em

"Cút đi" - Tiên chửi

"Á à, dám láo luôn"

Rồi tên Hùng nắm lấy eo Tiên, bóp nhẹ vú nó một cái, rồi đè nó ra bàn học.

"Á á, thằng kia, mày làm gì đó"

"Nguyên hè mày cho mấy đứa kia xem, mà giờ không cho tao xem, kì quá nha"

Nói vậy rồi tên Hùng vén váy của Tiên lên, cho bao người xung quanh nhìn thấy.


"Mai mốt tự giác nha cô bé, đừng để tụi tui phải làm vậy"

Mỗi đứa bỏ đi tát vào mông của Tiên một cái, còn Tiên thì tràn trề nước mắt, nghĩ về một năm cuối đầy tủi nhục mà nó sắp phải chịu đựng.

HẾT